Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trần Đức đứng dậy, hành lễ với thân ảnh cao lớn trong bóng tối.

“Tên nhãi, coi như vận khí cậu tốt”.

Chiến Ma không nói nhiều, ông ta biến mất.

Trần Đức thì ở trong bóng tối lĩnh ngộ một quyền trước đó, Chiến Ma đã phơi bày đạo ra với anh.

Một tháng tiếp theo, Trần Đức không ngừng khiêu chiến,

Kiếm Thánh Độc Cô Cầu Bại,

Cái thế Thánh Tôn Vương Bất Nghĩa, Bình Thiên Đại Thánh Bộ Cuồng…

Dược Tổ Lảng Tiêu…

Trong thời gian một tháng, vùng mai táng Địa Ma cỏ hơn hai ngàn ngôi mộ, Trần Đức đã khiêu chiến một ngàn ba trăm sáu mươi tư người, trong đó có bảy trăm ba mươi ba người tiếp nhận khiêu chiến, anh bị thương nặng, sắp chết hơn bảy trăm lần!

Cuối cùng sau một lần khiêu chiến cuối cùng thì anh đã dừng lại, không có tiếp tục nữa, bởi vì cảnh giới Thần Vương Cửu Trọng đã đạt đến xu hướng viên mãn, có thể một lần đánh vào cảnh giới Thánh Nhân.

“Vù…”

Trần Đức tìm thấy một nơi ẩn náu vắng vẻ, chuẩn bị đục ra một hang động đế bế quan.

‘Trần Bát Hoang…”

Đúng lúc này, đột nhiên có một giọng nói yếu ớt truyền tới, từ đằng xa xa có một thân ảnh xinh đẹp lướt qua, rơi truớc mặt Trần Đức,

Là Bạch Tĩnh Vân!

Lúc này, toàn thân cỏ ta bị thương nặng, sắc mặt vô cùng tái nhợt, áo xanh nhuốm máu, lỉnh khí rối loạn, Bạch Lan Tiên và Tư Đồ Lâm đi cùng Bạch Tĩnh Vân đã biến mất, chỉ có một mình cô ta.

“Cứu tôi…”

Bạch Tĩnh Vân không ngờ sẽ gặp được Trần Đức ớ đây, ánh mắt trong veo lóe lên khấn cầu.

“Ha ha, Bạch Tĩnh Vân, đầu óc cô chứa bã đậu

ã’ Lại đi tim một con kiẽn hổi I hăn vương cửu người? Chẳng lẽ Quách Âm tôi sẽ sợ một tên rác rưởi cảnh giới Thần Vương? Ha ha!”

Trần Đức vừa muốn nói thì một giọng nói đùa cợt truyền tới, ngay sau đó, một người đàn ông xuất hiện cách đó không xa, cả người hân mặc áo bào đen, tóc búi cao, trong tay cầm một thanh trường thương dài khoảng mười thước, trên trường thương nhuộm máu tươi đỏ thắm đi đến từ phía xa.

Hắn rất mạnh, Thánh Nhân mười một giai, cả người và trường thương trong tay như hợp lại là một, ánh mắt sắc bén kiêu ngạo quét qua Bạch Tĩnh Vân rơi trẽn người Trần Đức rồi nói: “Không muốn chết thì cút đi!”

Vẻ mặt Trần Đức không gợn sóng, bình tĩnh lướt qua người đàn ông cầm trường thương, anh nhìn vào Bạch Tĩnh Vân đang bị thương nặng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK