Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bàn Khai vung tay lẽn, hai bình nhỏ đầy ấn văn được ném về phía Chúc Phi.

“Cảm ơn cậu chủ Bàn, tạm biệt!”

Chúc Phi cảm nhận được hơi thờ của linh tinh trong bình, ánh mắt đầy sung sướng, như nhặt được báo bối, cấn thận cất đi, sau đó xoay người rời khỏi!

“Chúc Phi, giao linh tinh ra đây, tôi sẽ tha cho cậu không chết!”

Thế nhưng khi hắn ta vừa rời khỏi chổ Bàn Khai thì đã có người ra tay!

Sau đó.

Không phải lè một người.

Mà là hơn trăm cao thủ Thần Tôn đỉnh phong, thậm chí là Thần Vương ra tay!

Chưa tới mười giây, Chúc Phi đã toi mạng ngay tại chỗ!

“Đồ của Bàn Khai này mà các người cũng dám tranh hả?”

Đúng lúc này, Bàn Khai hừ lạnh, nháy mất ra hiệu, nhất thời, một đám Thần Vương của Danh Thiên Viện đều ra tay, chưa đến mười giây, đã giành lại linh tinh, trả về tay hắn ta.

“Ha ha, muốn lấy được đồ trong tay tôi cũng phải xem lại coi mình có mạng lấy, nhưng liệu có mạng dùng hay không”.

Hôm nay, Bàn Khai mạnh hơn hai tháng trước không chỉ là chục ngàn lần!

Mọi người, thật sự cám nhận được nỗi sợ hãi, khủng bố từ tận sâu trong lỉnh hồn!

Trên núi Độc Kiếm.

Vệ Hài Tâm nhíu mày, cũng ngưng tụ sức mạnh, cả núi Độc Kiếm đều lay động theo ông ta, cùng một hơi thở, cùng ngưng tụ, cùng một chiêu thức.

Bàn Khai là màu máu, là bá đạo, là cuồng vọng. Mà Vệ Hải Tâm lại là sự bình thản, khiêm tốn, nội tấm.

Thế nhưng.

So sánh giữa hai người, Bàn Khai mạnh hơn Vệ Hải Tâm không chỉ là gấp đôi!

Cửu Thiên Thập Tuyệt Kiếm là một võ kỹ Thiên giai trung cấp, võ kỹ đó không phái là thứ mạnh nhất Vân Tiêu Giới nhưng cũng gần chạm đến ngưỡng đó, nó được lão tố học viện Thánh Phong để lại, cả Vệ Hải Tâm cũng chưa thể tu luyện đến mức mạnh nhất.

Nhưng Bàn Khai lại làm được!

Hắn ta thật sự đã đấy sức mạnh của Cửu Thỉên

Thập Tuyệt Kiếm lên mức cao nhất, chạy dọc giữa thân kiếm chính là chữ “tuyệt” đủ đế nói lên tất cả.

Buộc lòng phải thừa nhận Bàn Khai là một thiên tài, một kiếm của hắn ta có thể nói là một quyển sách sống, chỉ cần nhìn cách hẳn ta ngưng tụ kiếm thế thôi, các võ giả tu kiếm đã lĩnh ngộ được rất nhiều về kiếm đạo!

“Cửu Thiên Thập Tuyệt Kiếm!”

Cùng lúc đó.

Bàn Khai đã thi triển xong chiêu thức, trong mât hần ta là vẻ lạnh lẽo, khóe miệng là nụ cười khinh bí, vung kiếm lên.

Vệ Hải Tâm lập tức nhảy lên, cũng là một kiếm đỡ lấy!

Hai người, va chạm!

“Rầm!”

Hai Thần Vương đánh với nhau, khoảnh khắc đó, xung quanh núi Độc Kiếm, cát đá bay tứ tung, gió giật gió gầm, xung quanh có ba ngọn núi đã đổ sập xuống, như núi lở ầm ầm.

Mọi người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK