Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi Trần Đức nhìn thấy cảnh đó, phẫn nộ bùng cháy!

Lúc này, mằt anh đều đỏ lên, trên người tràn ngập mùi rượu, rất rõ ràng, trước khi xuất hiện, anh đã uống rất nhiều rượu.

Liên tục mười mấy cái bạt tai giáng xuống, mặt Đoàn Phong Trần đều bị tát đến nát, ngũ quan méo mó, máu thịt mơ hồi, toàn bộ bên trong cung Hải Vương đều là tiếng kêu thảm thiết của hắn ta.

‘Trần Bát Hoang, tao khuyên mày tốt nhất nên dừng tay, mày khiến tao khó chịu lầm rồi đấy”.

Đúng lúc này, Kim Tứ Hải lên tiếng, trong giọng nói của hẳn, tất cả đều là sát ý.

Mười mấy cái tát của anh nhìn giống như tát vào mặt Phong Trần, trên thực tế chính là đang đánh hắn!

Một tên rác rưới cảnh giới Hỗn Nguyên lại… lại dám tát vào mặt con nuôi hẳn sao?!

Mẹ kiếp!

Kim Tứ Hải rất khó chịu.

Hắn khó chịu muốn giết người!

“Khó chịu, mày khó chịu thì liên quan đếch gì đến tao?”

Trần Bát Hoang liếc nhìn hắn, sau đó trực tiếp rút một cây kiếm phía sau lưng.

“Soạt!”

Bạch quang thoáng qua.

Đoàn Phong Trần đầu rơi xuống đất!

Không chỉ có đầu người rơi xuống đất.

Thần hồn, thần thức của hẳn ta lao ra từ trong thể xác, có ý đồ chạy trốn, nhưng nguyên thần của Trân Đức chấn động, trực tiếp đánh hắn ta tan tác!

Không tới nửa cál hít thở,

Thần hồn Đoàn Phong Thần bị tiêu diệt, chết hoàn toàn!

Trong cung Hải Vương, tất cả mọi người đều kinh sợ…

Bọn họ biết Trần Bát Hoang rất mạnh;___

Nhưng chẳng ai ngờ anh lại quà quyết như vậy, nói giết liền giết!

Phải biết rằng Kim Tứ Hải vẫn còn ờ đây!

Trần Bát Hoang là đối thú của Kim Tứ Hải sao?

Không phải!

ớ trong mắt tất cả mọi người, anh không phải đối thủ của Kim Tứ Hải,

Giữa hai người, cảnh giới chênh lệch quá lớn.

Một người Hỗn Nguyên, một người cố Bản!

Sau Hổn Nguyên còn có Phản Hư. Sau Phản Hư còn có Cố Bản!

Huống chi, Kim Tứ Hải là Cố Bản tám giai, cộng thêm bản thân hắn cũng đủ yêu nghiệt, có thể vượt cấp chiến đấu, cho dù là cường giả Khai Thiên, hắn cũng có sức đánh một trận!

Hơn nữa, Cơ Trường Vân vẫn còn ở dưới chân Kim Tứ Hải!

Trần Bát Hoang giết Đoàn Phong Trần, Kim Tứ Hái có thế giết Cơ Trường Vân không?

Toàn bộ cung Hải Vương, thậm chí người ờ ngoài cung Hải Vương, mặc dù cảm thấy rất rất hả giận, nhung vẫn thấy Trần Đức quá kích động.

BỐ ruột của Đoàn Phong Trần không thế tượng tướng nối, ông ta nhìn chằm chằm đầu Đoàn Phong Trần, hốc mắc đỏ lên, tất cả đều quá đột ngột, ông ta khó mà chấp nhận,

‘Tứ Hầi, giết hắn, anh nhất định phải giết hắn, báo thù cho con trai chúng ta!”

Một hồi lâu, ông ta gầm thét, đau đớn cõi lòng.

Kim Tứ Hải nhếch miệng, thật sự không dám tin, một tên rác rưởi lại coi thường hắn.

Coi thường hân, coi thường lời của hắn!

Ngoài miệng hắn nói Trần Bát Hoang rất tốt, rất giỏi, nhưng sát ý trong mắt và sát ý tỏa trên người gần như đều thực chất hóa,

“Ha… Trần Bát Hoang, tốt lắm, tốt lắm. Mày giỏi, nhưng loại tốt này phải trả giá rất lớn, trả giá bằng máu!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK