Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tô Y Y liếc mắt nhìn Trần Đức, ở thời khắc sống còn này, hành động của anh chẳng khác gì một trò

hề.

Đại trận của tộc Bách Hoa bọn họ là thứ cô ta cực kỳ am hiểu.

Chỉ trong ba giây mà đòi phá?

Không phải ngu ngốc thì là gì?

Nhưng…

Cõ ta vừa mới dứt lời thì đột nhiên há hốc miệng, ngơ ngác, đại trận khủng bố với uy thế ngập trời một giây trước, bỗng nhiên dừng lại!

Như thể thời gian đang ngừng lại vậy!

Một giây sau.

“Bộp!”

Trần Đức vỗ tay.

Sau đó!

Đại trận hệt như tòa nhà cao tầng ầm ầm sụp xuống, phá hủy, tất cả pháp khí đều mất đi vẻ sáng bóng, rơi xuống từ hư không.

Sau đó.

Bóng hình Tô Vân Phi cũng xuất hiện giữa đại

trận.

Bấy giờ, vẻ mặt hắn ta hoàn toàn đông cứng, như đã bị dừng hình vậy, ngơ ngác nhìn từng món pháp khí rơi xuống, ánh mắt đầy kinh hãi và không thể tin nổi!

Sao lại như thế được?

Đại trận hắn ta tốn mất ba ngày thời gian, đã… Đã biến mất rồi ư?

Là người bày trận, Tô Vân Phi biết rất rõ, đại trận mất đi ánh sáng, ngừng vận chuyển là vì nó không đủ năng lượng.

Nhưng!

Hắn ta đã đế lại hàng trăm vạn cân nguyên thạch trong này rồi!

Tại sao lại không đủ năng lượng cơ chứ? “Bốp!”

Theo bản năng, Tô Vân Phi bay đến nơi chứa đựng nguyên thạch, cho một tay vào hư không.

Không có!

Nguyên thạch hắn ta để lại, đã… Đã không còn nữa?

Trần Bát Hoang!

Chẳc chắn là Trần Bát Hoang!

Tô Vân Phi bỗng nhiên tỉnh ngộ, nguyên thạch của hắn ta biến mất chắc chắn có liên quan tới Trần Bát Hoang, nếu không, anh đã không thể phá trận dề dàng như thế được!

‘Trần Bát Hoang, mày không thế chết tử tế được!”

Tô Vân Phi điên cuồng, không có đại trận, hắn ta trước mặt Tô Y Y chẳng khác gì một đứa em nhỏ, bản thân hắn ta vốn đã không phải là đối thủ của Tô Y Y rồi!

Trần Bát Hoang đã đấy hắn ta đến đường cùng!

“Tao không sống được, thì cũng phải lôi mày theo!”

Mặt mũi Tô Vân Phi đầy dữ tợn, sự hung ác lóe lẽn trong ánh mắt, thứ ánh sáng tàn nhẫn âm u. Dưới sự bùng nố của nguyên khí, hắn ta đột nhiên

đến gần Trần Đức, mang theo một đấm với sức mạnh khủng bố gào thét đánh về phía anh.

Một đấm này, nếu ở Vân Tiêu giới, nó đủ sức phá nát cả thế giới đó.

Sức mạnh khủng bố đến cùng cực, hắn ta đã dùng cả vạn phần trăm thực lực!

Nói thế, nhưng chưa đến nửa giây sau, nắm đấm của hẳn ta đã dừng lại, không phải là bản thân hắn ta muốn dừng, mà đã bị Trần Đức nắm lấy cố tay.

Cùng lúc đó, cả người Trần Đức lóe lên kim quang, anh tiến vào Cực cảnh, màu vàng ẩn chứa mũi nhọn của thần đan xen, tia sáng bức người. Đôi mắt hết sức bình tĩnh nhìn chằm chằm Tô Vân Phi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK