Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ánh mắt Trần Đức ngưng tụ, anh tăng tốc độ đến cực hạn, toàn lực thi triển, thanh Long Ngâm trong tay gần như biến thành tia sáng mờ ảo, tia chớp rực rỡ chói mắt, tốc độ của nó thực sự quá nhanh, dưới cái nhìn chăm chú của mọi người dường như kiếm Long Ngâm phân thành năm, hoá thành năm luồng ánh sáng gần như cùng một lúc bổ về phía cổ của năm vị thái thượng trưởng lão kia!

Năm người họ vừa sải một bước liền đồng thời cảm thấy sự ớn lạnh ở cổ.

Sau đó máu từ cổ họ giống như vòi nước hỏng van trào ra một cách điên cuồng, hơi thở sinh mệnh ít ỏi nhanh chóng trôi đi, góc độ Trần Đức ra tay quá lắt léo, một đòn chí mạng!

Một kiếm đó không chỉ chặt đứt cổ họng, động mạch, tế bào thần kinh mà còn có nguồn linh khí cuồng bạo đang xoay vần trong biển cả linh khí của họ, thậm chí là toàn bộ thần thức!

Cho dù bọn họ vận hành linh khí cũng không có cách nào ngăn cản dòng máu tươi đang tuôn trào ra kia.

Năm người càng chạy càng cạn kiệt, đi được vài bước thì đồng loạt ngã lăn xuống đất.

Còn Trần Đức vẫn còn ở trong phế tích đại đường nhà họ Lục, anh thu hồi kiếm Long Ngâm, đưa mắt nhìn về phía Chưong Hằng.

Lúc này,

Chưong Hằng đã sớm ngây người ra,

Đôi mắt không còn vẻ kiêu ngạo, cuồng vọng và tự tin như trước đó, trong hai phút ngắn ngủi hắn ta đã hoàn toàn sụp đổ.

Thứ còn sót lại trong lòng chỉ có bóng hình cao lớn vô cùng khuếch đại của Trần Bát Hoang,

Trong nháy mắt khi Trần Đức đưa mắt nhìn hắn ta, hắn ta giống như nhìn thấy quỷ vậy, cơ thể co rút, khí huyết dâng trào, hai tai, hai mắt, hai lỗ mũi và miệng chảy máu!

Sau đó,

Chương Hằng,

Chết!

Bị Trần Đức hù chết!

Đến đây, sáu vị thái thượng trưởng lão và võ giả thế hệ trẻ hùng mạnh nhất của nhà họ Chương đã hoàn toàn biến mất khỏi thế gian, chết đến mức không thể chết lại!

Với sức của một mình Trần Đức, anh cố gắng xoay chuyển tình thế, chém chết toàn bô bon ho!

Từ trên xuống dưới nhà họ Lục dù là Lục Lâm Khai còn sống hay người theo ông ta, hoặc là Bộ Kinh Phong, Lục Thư Tuyết, còn có người đi theo Lục Thư Tuyết.

Lúc này, toàn bộ chìm vào yên tĩnh.

Toàn bộ nhà họ Lục yên lặng, thậm chí có thể nghe thấy tiếng kim rơi.

Không một ai nói chuyện.

Bởi vì,

Bọn họ thật sự không biết nói cái gì cho phải,

Hoặc nói,

Đầu óc đã sớm bị Trần Đức chấn động đến mơ hồ, vậy nên không còn có thể suy nghĩ nổi, cũng không nói được gì, chỉ có đứng đực ra như pho tượng mới có thể bày ra hoảng sợ trong nội tâm bọn họ lúc này.

Ai ngờ đâu kết quả thành như vậy?

Trời ơi!

Đây chính là sáu vị thái thượng trưởng lão của nhà họ Chương đấy, sáu người mạnh nhất nhà họ Chương tuổi tác bình quân cũng một trăm ba mươi một trăm bốn mươi!

Vậy mà bọn họ lại thua!

Thua một cách thảm hại!

Đối mặt với người kinh khủng như vậy, nhà họ Lục… lấy gì để chống lại?

Cho dù là chính mắt thấy được, đích thân trải qua, nhưng mọi người cũng khó mà tiếp nhận thực tế như vậy, tình cảnh này giống như đang mơ vậy!

Những người ủng hộ Lục Lâm Khai đều run sợ kinh hãi, sắc mặt hoảng loạn muốn chạy trốn, nhưng ngay cả dũng khí chạy trốn cũng không có, bọn họ chỉ cảm thấy hai chân như nhũn ra, đứng không vững.

“Côn Luân Hư sắp đổi trời rồi…”

Trong những người này, chỉ có một mình Bộ Kinh Phong ý thức được sự diệt vọng của các thái thượng trưởng lão nhà họ Chương sẽ khiến cho Côn Luân Hư xảy ra trận gột rửa lớn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK