Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi anh đặt chân lên Đạp Thiẻn, thì… Trực tiếp vượt qua cửu giai, tiến lên Đăng Thiên!

Tiếp theo đó.

Chưa tới hai mươi giây.

Nhảy lên cảnh giới Lăng Thiên!

Cũng may.

Sau khi lên tới Lăng Thiên, thì cuối cùng hơi thở của Trần Đức cũng bắt đầu suy yếu, không còn mạnh mẽ khí thế như vậy nữa.

Một màn này.

Đã khiến cho rất nhiều người khẽ thở phào.

Suy cho cùng.

Đột phá tuy có chút dữ dội nhưng vẫn còn nằm trong cấp Thiên, đảo mắt khắp Đại Thiên Thế Giới này, cấp Thiên thì cũng mạnh đấy nhưng chẳng phải là quá mạnh.

“Chẳc là xong rồi nhỉ?”, Lý Thế Ngọc thở hắt một hơi, tốc độ đột phá của Trần Bát Hoang thật sự đã dọa đến hắn ta.

Đột phá nữa, có lẽ hẳn ta cũng không thể chịu nối.

“Đó chính là ấn ký Thiên Tâm sao…”, Tỏ Y Y bùi ngùi than thớ, nhớ lại cái ngày mình gặp mặt Trần Đức lần đầu tiên, cô ta chưa từng đế anh vào mắt, tự nhận bản thân là người có được ấn ký Thiên Đạo, là kẻ đứng tít trên cao, nhưng bây giờ so với Trần Bát Hoang, ha ha… Là cái thá gì cơ chứ?

“Cỏ chủ, trẽn thực tế thì hắn vẫn chưa hấp thu những gì mà ấn ký Thiên Tâm có thế mang đến”, Tô Y Y đang thì thào thì bên cạnh cô ta, một ông lão già chống cây gậy cùng dùng chất giọng có đôi chút thổn thức, vô vàn cảm khái, không thể tin và thậm chí là sợ run nói: “Cô không phát hiện ra ư, đạo mà ấn ký Thiên Tâm dẫn tới, hắn vẫn chưa hấp thu, vẫn bài xích nó bên ngoài”.

‘Hả?

Đôi mắt Tô Y Y chợt run lên.

Quả nhiên!

Đến tận lúc này cô ta mới phát hiện, đại đạo thiẻn địa vẵn xoay quanh Trần Đức, đạo văn nối liền xoay quanh người anh, nhưng mãi vẩn không tiến vào trong cơ thế Trần Bát Hoang!

Bản thân là người có được ấn ký Thiên Đạo, Tô Y Y biết rất rõ.

Sớ dĩ ấn ký Thiên Đạo, ấn ký Thiên Tâm có thế tu luyện nhanh hơn người khác đều là nhờ đại đạo ban tặng, có thế đến gần với tự nhiên thiên địa hơn, ngộ đạo nhanh hơn, thăng tiến cũng mau lẹ hơn!

Bình thường khi cô ta đột phá, món quà của đạl đạo liệu có bằng một phần vạn Trần Đức khỏng?

Nhưng.

Sau khi cỏ ta hấp thu vào, tốc độ tu luyện trong một ngày có thế ngang với trăm năm của người bình thường!

Vậy mà…

Trần Bát Hoang lại không hấp thu!

Nói cách khác.

Anh chỉ đang đột phá bời sức mạnh của chính bản thân mình?

Tô Y Y không thế tin nối, cơ thế nhỏ nhắn khẽ run, đầu cứ run lên ông ông.

Trước đó cô ta còn tưởng rằng Trần Đức đột phá là nhờ ấn ký Thiên Tâm, cô ta tin chằc rẵng nếu như mình có ấn ký Thiên Tâm thì không thề chậm hơn anh được.

Nhưng trước mắt…

Tô Y Y lảo đảo, suýt chút nữa ngã quỵ, sau khi hít sâu một hơi mới miễn cưỡng lấy lại bình tĩnh, đôi môi đỏ mọng khẽ mím, bàn tay như phấn siết chặt: ‘Tên này, đúng là… Rất biến thái!”

Nơi chân trời.

Giữa hư không.

Trần Nguyên Vũ nhìn hình bóng kia cuối cùng cũng trờ về yên tĩnh, sắc mặt bỗng chốc trở nên gượng gạo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK