Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trân Ode ném Quàch Ly Long xuong dâ’t nhir mot con chô chet, bude chân cûa anh van không cô ddng lai, tiep tue di vê phia LTng Thircrng.

Cçp!

Côp!

Côp!

Birôc chân cua anh rat nhe, nhirng môi biréc deu de lai mot dâu chân sâu hoâm!

Đắng sau, Hồng Lôi, Du Kiệt đều dại ra tại chỗ vẫn không nhúc nhích.

Quên mất cả tấn công, hô hấp, đầu óc mờ mịt, sắc mặt còn khó coi hơn người chết trong nhà xác gấp trăm lần!

Cả người run bần bật!

Cuối cùng, giống như không thế chịu nối nữa, đồng loạt ngã xuống đất, ngất xỉu!

Trinh Lâm Phong, Đoạn Nguyên, Diệp Vô Song, Lưu Tuấn Hiền hung hăng đạp lẽn người họ, giẳm tay chân họ hoàn toàn biến hình!

Lúc này, vài chục triệu võ giả trong ngoài khách sạn đều im thin thít.

Im lặng một cách quỷ dị!

Trần Bát Hoang… làm sao mà làm được vậy?

Thông Thần tầng một thôi, anh mới chỉ là Thông Thần tâng một thôi đó!

Mà Quách Ly Long lại là Thần Tôn tầng một.

Vậy mà… vậy mà cứ thế đã chết?

Cảnh tượng trước măt quả thật chấn động lòng người!

Trần Bát Hoang đúng là người ác không nói nhiều!

Ngay cả hai lão già đến từ tộc Đệ Ngũ và tộc Đại Vũ cũng hơi kinh ngạc, thực lực của thanh niên trước mặt đã nằm ngoài dự đoán của họ rồi.

Đặc biệt là lão già đến từ tộc Đệ Ngũ, một đôi mât thắng tâp nhìn châm châm Trần Đức:

“Lạ ghê, sao trỏng có chút quen nhỉ, nhưng lại không nhớ nổi gặp ở đâu”.

Ông ta thầm lẩm bẩm trong lòng, cẩn thận nhớ lại, ngẳm nghĩ.

Sau sự yên lặng ngắn ngủi, vô số người đều thở ra một hơi, cuối cùng cũng chậm rãi hoàn hồn lại.

Chẳng trách, chẳng trách anh ta dám một mình đến phủ Ưng Thương.

Có thực lực như thế thì đúng là có vốn đế kiéu ngạo và bốc đồng!

“Nếu không phải đâc tội nhả họ Ưng thì mai sau chác chần sẽ có một tương lai rộng mở”.

“Đúng đó, vì một người phụ nữ, đáng sao?”

“Can đảm có, thực lực cũng có, đáng tiếc lại sắp chết non…”

Khác xa với sự chế giếu ban nãy, rất nhiều người đều sinh ra một chút kính nể với Trần Đức, nhưng nhiều hơn lại là đáng tiếc!

Thực lực rất mạnh, nhưng đối mặt với nhà họ ưng, với ưng Thương thì vẫn không đủ!

Xa xa không đủ!

“Thú vị…’, Ưng Thương vẳn ngồi trên ghế, thong dong thoải mái, không chút đế ý. Đám người Lăng Không chết cũng chẳng nhấc lên nổi chút gợn sóng nào với hắn.

“Âu Dẫ Tư Linh, phổi công nhận rang người tình cũ cúa em quả thật có chút bán lĩnh đấy”.

Trong đôi mẩt xinh đẹp của Âu Dã Tư Linh tràn ngập vẻ lo lâng, Trần Đức có thể làm đến mức này thì cô ta đã cảm thấy rất đủ rồi.

Cô ta rất muốn anh rời đi, đi ngay lập tức. Nhưng, Ầu Dã Tư Linh lại hoàn toàn không thế mở miệng nói chuyện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK