Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Là học viện mạnh nhất Côn Luân Hư, diện tích mà nó chiếm đương nhiên hơn hẳn tòa thành của nhà họ Lục. Toàn bộ học viện chiếm trọn cả ba ngọn núi!

Song, nói là ba ngọn núi còn không bằng nói là ba hòn đảo nhỏ!

Bới vì, dưới đáy mấy ngọn núi ấy không phải đất liền mà là một con sông lớn!

Ba ngọn núi sừng sững giữa dòng sông sâu không thấy đáy, mây mù lượn lờ quanh năm, hạc trắng bay lượn nhìn như tiên cảnh.

Giữa những đám mây mù có thế thấy được những kiến trúc mang phong cách cổ đại hoặc hiện đại ngay trên sườn núi.

Ba ngọn núi cách bờ đối diện của con sông khoảng 700 800m.

Giờ phút này, trên bờ đang tụ tập 200 300 võ giả trẻ tuổi, người nào người nấy cũng đến để gia nhập học viện Vô Song!

Ngoài Vũ Văn Hữu và đội ngũ của Lục Phong là ở giới thế tục ra thì những còn lại đều đến từ Côn Luân Hư và được người hướng dẫn chọn lựa từ nơi khác.

Lúc này, ai cũng nhìn học viện Vô Song ở đằng xa, trong mắt tràn ngập sự phấn khích và ước ao.

Đám Âu Dã Thanh Vũ, Lữ Đông Dã, Kỳ Hàn cũng không ngoại lệ.

“Phía trước chính là học viện Vô Song, bên ngoài là ngoại viện tên Bình Bộ Phong, rồi đến chính giữa, cuối cùng là nội viện tên Thanh Vân Phong. Cuối

cùng là hai ngọn xa nhất, cũng là ngọn núi lớn nhất chính là địa bàn của Vô Song Môn, gọi là đảo Vô Song. Trên đảo lại có chín phong. Nơi đó chỉ có người xuất sắc nhất trong học viện Vô Song mới có tư cách đến!”

Nói đến Vô Song Môn, tuy là Lục Phong cũng lộ ra vẻ mặt kính nể và ước ao.

Có điều, ông ta cũng nhanh chóng thu hồi những cảm xúc ấy, nghiêm túc nói: “Mấy người đều đã trải qua vòng sàng chọn thứ nhất, là con cưng trong giới thế tục. Nhưng… sau khi đến đây, phải nhớ điệu thấp, điệu thấp, điệu thấp!”

“Bởi vì nơi này đã không còn quy định do học viện Vô Song lập ra nữa, chẳng hề có chuyện không thể đánh

nhau, giết người. Mấy người đến từ giới thế tục, trời sinh đã đeo cái biển kẻ yếu, thường sẽ có rất nhiều người… bắt nạt các người”.

“Yên tâm đi”, Âu Dã Thanh Vũ gật đầu: “Chúng tôi nhất định sẽ điệu thấp”.

“ừ, vậy là được rồi”.

Sau đó, Lục Phong nói tiếp: “Ngoài ra, còn có một chuyện quan trọng nữa. Sắp tới có ba vòng sát hạch chờ các người. Vòng đầu là qua sông đi đến Bình Bộ Phong mà không dính một giọt nước nào!”

“Chỉ ai làm được điều này mới có thể chính thức gia nhập ngoại viện!”

“Nếu không qua được thì sao?”, Kỳ Hàn đeo kiếm, nhàn nhạt hỏi ra vấn đề quan trọng nhất.

“Không qua được thì chỉ có thể làm cu ly ở ngoại viện ba năm!”, Lục Phong bình tĩnh nói.

“Cu ly? Cu ly là sao? Là gã sai vặt hả?”, Lữ Đông Dã nắn nắn sống mũi, trong mắt có chút khó chịu hỏi.

“Đỡ hơn gã sai vặt, nhưng cũng chẳng khác là bao, chuyên chịu trách nhiệm một số việc vặt như tưới nước, chặt củi, nấu cơm, nhóm bếp… vả lại còn không có tư cách nghe giảng bài hay tiến vào lầu võ kỹ. Nếu muốn học thì phải lao động đổi lấy điểm công lao, cố gắng làm việc để đổi lấy cơ hội”, Lục Phong chậm rãi nói.

“Đương nhiên, có điều các người có thể yên tâm, dù làm cu ly thì cũng tốt hơn khi ở giới thế tục”.

“Vậy… vượt qua sông Tây Lưu… có khó không?”, Hà Đồn xấu hổ hỏi, giờ thực lực của anh ta rất yếu, hai chân cũng chưa khôi phục, vẫn còn phải chống gậy nên để ý nhất chính là vấn đề này.

“Ha ha, mặc kệ có khó hay không thì loại người rác rưởi như cậu cũng đừng hòng qua được”, Vũ Văn Hữu đứng cạnh không nhịn được xen mồm: “À, không, phải nói chính xác hơn là một đám ‘rác rưởi’ mới đúng. Với thực lực của các người có thể qua được một hai đứa thôi đã cám ơn trời đất, ông bà phù hộ rồi”.

“Cái loại đó thì đúng là chỉ có cửa làm cu ly thôi”, có một gã đàn ông cũng hát đệm theo Vũ Văn Hữu, gã tên là Tống Đông, khá là thân với Diệp Ca nên đương nhiên thấy khó chịu với đám Lục Phong: “Qua sông Tây Lưu mà không dính một giọt nước nào, đám rác rưởi các người có thể làm được chắc?”

Lời nói của gã rất chói tai, khó nghe, tràn ngập vẻ khinh bỉ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK