Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thực tế,

Trong lòng lão bây giờ rất khấn trương,

Dù nói nhà họ Lâu được xem như là kẻ thù của Vô Song môn, nhưng… dù là con cháu hậu duệ cúa kẻ thù đứng trước mặt, bọn họ cũng không dám nói nửa câu!

Chuyện năm đó chỉ có thể nhớ trong lòng, không dám nhắc tới!

Lão chí hy vọng Trần Bát Hoang có thế tiếp tục sống, ngộ nhờ đến một ngày sẽ giúp bọn họ báo thù thì sao?

Có thể bước lẽn ba mươi ba bậc, tất cá đều có khả năng!

Lão thật sự rất coi trọng Trần Bát Hoang!

Bảy giờ lão không hy vọng chọc vào người không nên chọc!

Ba người canh giữ Côn Luân Hư là Lâu Vạn Xuản, Liều Tông Nguyên, Tư Mã ồn. Ba gia tộc gần như nẳm giữ toàn bộ Côn Luân Hư,

Bọn họ là người canh giữ,

Danh như ý nghĩa,

Người canh giữ chính là người bảo vệ Côn Luản Hư, trấn áp tất cả gia tộc, thế lực và tài phiệt ở Côn Luân Hư!

Đồng thời tuyến chọn từ trong đó một vài người thực lực cao và thiên phú mạnh, giao phó cho bọn họ tư cách tiến vào Vân Tiêu Giới!

Người có thực lực mạnh nhất trong toàn bộ Côn Luân Hư chính là bọn họ!

Quyền lợi chính là cao nhất!

Tất cả các thế lực lớn, đại tông tộc, thế phiệt ở Côn Luân Hư phải nhìn ánh mắt của bọn họ mà làm

việc!!

Đắc tội bọn họ thì tương đương với một chữ.

Chết!

“Xin cậu Lâu tha thứ, cậu Lâu, thật xin lỗi!”, lại một lần nữa, Ngụy Vô Minh nặng nề mở miệng.

“Ha, một tên đệ tử nhó nhoi lại đáng cho mấy người làm như vậy, xem ra… các người rất coi trọng hân”.

Lâu Tử Phong đâc ý ngạo nghễ nói: “Nếu như vậy, ông đây cố gắng nhìn vào mẩy người già như các ông, có thể cho hân thêm một cơ hội”.

“Thằng nhãi!”

Léu Tử Phong mang theo ánh mắt hung ác lại một lần nữa đặt lên người Trần Đức, lời nói vô cùng ác liệt và bức người:

“Nể tình mẫy người bọn họ và em gái Ưng Thanh vo, cậu đây cho mày một cơ hội”.

“Tao hỏi mày một cảu, vừa rồi lời mày nói có phái nói với tao không?”

Lâu Tử Phong vừa nól ra lời này,

Đám người Ngụy Vô Minh thở phào,

Cuối cùng đã giải quyết được chuyện này,

Tiếp theo,

Chỉ cần Trần Đức nói một câu không phải, chuyện như vậy sẽ qua đi, vừa giữ được mặt mũi cho Phong Tử Lâu, Trần Đức lại có thế sống tiếp,

Mặc dù hơi bực bội một chút,

Nhưng có thể tiếp tục sống vẫn là may!

“Mau trả lời!”, Ngụy Vô Minh thấp giọng nhăc Trần Đức, nhưng lại không có nói tên anh,

Lão không dám nói, lo láng Lâu Tử Phong nghe thấy ba chữ Trần Bát Hoang, nếu hắn biết được anh là hôn phu của Âu Dã Tư Linh, từ đó sẽ tăng thêm mâu thuẫn.

“ờ… lời vừa rồi của tôi không phải nói anh”, một lát sau, Trần Đức mở miệng: “Nhưng tiếp theo tôi lại muốn nói với anh mấy câu”.

Ha ha,

Sợ rồi, yếu rồi hả?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK