Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Chỉ là Bán Thánh mà cũng dám chơi trò ấn nấp trước mặt bọn này hả? Ha ha!”

Sáu người, trong đó một người mở miệng, nhìn chằm chằm về phía Đệ Ngũ Hiên đang nấp.

Người lên tiếng là một nam tử tóc dài, cong môi cười nhạt, ánh mầt hết sức sắc bén, sâu thẳm, trên người là trường bào màu xanh đậm, dáng người khôi ngô.

“Ha ha, cái thứ ấn thuật rác rưởi đó mà cũng mang ra múa rìu qua mắt thợ!”

Người trước vừa mới nói xong thì lại có người mở miệng, cũng nhìn chằm chằm về phía Đệ Ngũ Hiên.

Ánh mắt đó hệt như đã nhìn thấy Đệ Ngũ Hiẻn rồi vậy, con ngươi nhìn chằm chằm vào mặt ông ta!

Ngoài ra, mấy người khác cũng giống hệt như

họ!

Đệ Ngũ Hiên căng thắng đến mức không thế căng thẳng hơn, bị sáu Thánh Nhân nhìn chằm chằm, nhất thời không dám nhúc nhích, như bị đứng hình, cắn chặt khớp hàm, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.

“Cậu, đi thôi, chúng ta ra ngoài”.

Trần Đức cũng không có quá nhiều biếu cám, sáu người này đã phát hiện ra bọn họ thì có trốn cũng không thoát được.

“Không, kẻ đó chí phát hiện ra cậu, không phát hiện ra con”.

Đệ Ngũ Hiên dùng thần thức truyền nguyên âm: “Con ớ đây đi, đế cậu bước ra!”

Sáu người này thật sự quá mạnh mẽ, mạnh hơn nhận thức của ông ta rất nhiều, có thể thấy, sáu người họ không thế là người Vân Tiêu giới, có lẽ đều đến từ Đại Thiên Thế Giới!

Vân Tiêu giới là những chuỗi khinh bỉ lẫn nhau, bốn gia tộc lớn khinh thường thế lực bên ngoài, thế lực hạng nhất lại khinh thường hạng hai, hạng hai chán ghét hạng ba. Những thế giới khác cũng thế, Đại Thiên Thế Giới luôn đứng tít trẽn cao, hoàn toàn không xem võ giá Vân Tiêu giới ra gì.

Vì thế, sáu người họ là địch hay bạn, rất khó nói.

Đệ Ngũ Hiên muốn một mình gánh vác tất cả mọi nguy cơ này.

Sau đó, vừa nói xong…

Đệ Ngũ Hiên không hề do dự rời khỏi không gian.

Thế nhưng.

Trần Đức không cho ông ta cơ hội được nhận hết về mình, anh theo ngay sau đó, xuất hiện trong tầm mắt mọi người.

“Bát Hoang, con… Sao con lại cứng đầu như thế!”

Sắc mặt Đệ Ngũ Hiên xám xịt, biết lúc này có nói gì nữa cũng vậy mà thôi: “Cậu làm liên lụy đến con rồi!”

“Cậu, trong người chúng ta cháy cùng một dòng máu, nói cái gì mà liên với chả lụy”.

Giọng Trần Đức hết sức bình tĩnh, không hề có chút dao động nào.

Sáu Thánh Nhân đúng là rất mạnh.

Mạnh đến mức thực lực của anh bây giờ hoàn toàn không thế đánh lại, nhưng với Ly Hỏa và đỉnh Long Văn thì vẫn có thể thoát được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK