“Nếu tôi nói tôi muốn thử thì sao? Giữ mạng của năm người lại là để cho các người tận mắt nhìn thấy nhà họ Trần bị diệt đấy? Ha ha!”
Nói xong.
Không cho bọn họ bất kỳ cơ hội nào để nói chuyện.
Trần Đức biến mất!
Trong nháy mắt.
Đã xuất hiện bên ngoài điện Trấn Thần, đồng thời tòa thần điện cũng khẽ run lên giữa không trung, sau đó biến mất, xuất hiện lại trong thần hồn Trần Đức. Nó dường như thay thế thần phủ trước kia, lơ lửng giữa không trung với phong cách cố xưa, sừng sững và mạnh mẽ.
“Nhóc Trần, làm rất tốt!”, Trần Đức vừa xuất hiện thì lão Yêu Hoàng đã ra đón: “Nhưng mà cậu định ra tay với nhà họ Trần thật ư?”
“ừm!”
Trần Đức gật đầu: “Bắt cóc con gái tôi, tôi muốn bọn họ phải trả một cái giá thật đắt!”
“Thật lòng xin lỗi nhé nhóc Trần…”, hiếm khi thấy Thiên Yêu Hoàng cúi đầu như thế: “Đó cũng là sai lầm của chúng tôi, con gái cậu đến Đại Thiên Thế Giới mà chúng tôi lại không biết, cũng chẳng hề phát hiện”.
Lúc này, Đoàn Sơn Nhạc bèn đi tới, thản nhiên nói: “Chuyện nhà họ Trần tôi sẽ không tham gia, nhắc nhở cậu một câu, mau rời khỏi nơi này đi! Bạch Lăng đã chết, tuy điện Trấn Thần vẫn còn tồn tại nên tin tức sẽ không được truyền về thần quốc Vĩnh Hằng, nhưng Hy Lăng và Đạo Thư nhất định sẽ đưa tin về đó, đến lúc đấy… Thần quốc Vĩnh Hằng nhất định sẽ cử người tới, hai người tự giải quyết cho tốt!”
Nói xong.
Đoàn Sơn Nhạc đã biến mất!
“Nếu muốn đụng tới nhà họ Trần thì nhất định phải có phần tôi trong đó”, lão Yêu Hoàng hét lên: “Đi!”
Trần Đức, lão Yêu Hoàng lao thẳng đến nhà họ Trần!
Tuy Trần Đức có được thanh khí bản nguyên nhưng trên thực tế anh vẫn chưa hồi phục thực lực hoàn toàn nên không thể bay được, lão Yêu Hoàng đành phải hạ mình làm thú cưỡi, ừm… Tuy là ông ta không muốn thừa nhận, nhưng sau khi ký khế ước với Trần Đức xong thì ông ta chính là thủ cưỡi của anh.
“Chỉ một lần này thôi nhé, không có lần sau”.
Lão Yêu Hoàng chở Trần Đức một đường bay như điên, dùng tốc độ nhanh nhất lao về phía nhà họ Trần, mỗi bước chân bay tận trăm ngàn dặm, tốc độ đó đúng là nhanh đến cùng cực.
Thế nhưng.
Dù thế thì họ vẫn sử dụng trận truyền tống.
Hết cách.
Dù tốc độ của lão Yêu Hoàng rất nhanh, nhưng Đại Thiên Thế Giới lại quá rộng lớn!
Nhà họ Trần, từ xưa đã đứng ở đầu hướng gió, lại có thần quốc Vĩnh Hằng săn sóc, tất nhiên cũng chiếm cứ nơi có lượng tài nguyên vô cùng dồi dào, trung tâm nhà họ Trần nằm ở Trung Nguyên Châu!
Nửa giờ sau.
Trần Đức đã đến rồi!
Thiên Yêu Hoàng chở anh đứng bên trên Trung Nguyên Châu, cách mặt đất hơn mười vạn trượng!
Trần Đức mở con mắt thấu thị lên.
Ngay sau đó lập tức phát hiện bên trong không gian có tồn tại một bí cảnh, đó chính là cổng vào nhà họ Trần!
Chẳng thèm nói gì nhiều.
Trần Đức trực tiếp ra tay, gọi ra điện Trấn Thần, ném thẳng ra ngoài.
‘Ầm!
II
Tiếng nổ vang ầm trời, vang vọng các tầng mây, lan ra khắp các châu lục!
Vô số ánh mắt đều hướng về phía trời cao.
“Xảy ra chuyện gì thế?”
“Trời ạ, âm thanh gì thế, nơi đó vừa xảy ra cuộc đại chiến ư?”
“Sao lại thế này!”
“Hướng đó, hình như… nhà họ Trần?”
II
II
Vô sô’ người bay lên trời, tập trung nhìn về hướng bên kia để tìm hiểu xem rốt cuộc là xảy ra chuyện gì!
“Má nó, đó là một thiếu niên mười mấy tuổi!”
“Sao lại thế này, tên đó đang cưỡi… Thiên Yêu Hoàng? Má nó, tôi hoa mắt rồi phải không?”
“Má nó!” “Má nó!” “Má nó!”
Il II
Một đám tu sĩ trợn mắt há hốc miệng.
Mười một năm nay, Thiên Yêu Hoàng đã làm rất nhiều chuyện, hơn nữa ông ta vô cùng mạnh mẽ và khủng bố, cùng với lôi kiếp đột phá Bán Thần kia khiến ông ta nổi danh khắp thiên hạ. Mười một năm nay, ông ta đã giết không biết bao nhiêu người, lần nào cũng giết sạch nam giới, mang nữ giới đi, ngông cuồng đến đòi mạng.
Quan trọng nhất là… Bình thường, ông ta vẫn còn ầm ĩ cái gì mà “tự do”, “ngang hàng”, “đời này không bao giờ làm thú cưỡi”, gì gì đó…