Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Một người tên là Trần Bát Hoang”, Vân Trung Quân nói ba từ “Trần Bát Hoang”, với giọng điệu đầy sợ hãi: “Cậu chủ Cao, tôi nhắc cậu một chút, nhất định đừng chọc giận tên đó, hắn còn điên cuồng hơn Lữ Đông Dã ở Nguyệt Lạc các cậu gấp mười lần, trăm lần, ngàn lần!”

“Nếu chọc giận hắn, sẽ chết người đấy!”

Im lặng, sau khi Vân Trung Quân nói xong, ông ta thấy phía bên kia điện thoại có một sự im lặng kỳ lạ, vô cùng bất thường:

“Cậu chủ Cao? Cậu…vẫn nghe đó chứ?”

Trước cửa quán bar, Cao Viễn đẫ hoàn toàn sửng sốt, chết lặng, lời nói của Vân Trung Quân giống như một cây côn khuấy động tâm trí hắn, khiến tư duy của hắn rơi vào trạng thái đông cứng, hỗn loạn, không có khả năng suy nghĩ!

Mãi cho đến khi Vân Trung Quân hét lên, Cao Viễn mới giật mình bừng tỉnh: “Õng…ông có chắc là hắn không?”

“Là hắn, sao vậy, cậu chủ Cao, cậu quen người này sao?”, Vân Trung Quân tò mò hỏi, sau đó, giọng lắp ba lắp bắp, ông ta tiếp tục hỏi: “Cậu chủ Cao, lẽ nào…lẽ nào…lẽ nào người mà cậu chọc giận chính là Trần…Trần Bát Hoang?”

“Tút…tút…tút…”

Vân Trung Quân không nghe được câu trả lời, Cao Viễn đã trực tiếp cúp điện thoại, hắn không muốn nói thêm một câu nào nữa, nếu tiếp tục, hắn sợ bản thân sẽ suy sụp mất.

“Thịch!”

“Thịch!”

“Thịch!”

Nhịp tim hắn tăng nhanh, tiếng tim đập mạnh cực kỳ rõ ràng, Cao Viễn cảm thấy hơi choáng váng, vội vàng dựa vào tường, hô hấp vô cùng khó khăn, sắc mặt tái nhợt.

Sao…sao lại thế này?

Trần Bát Hoang, một tên Thông Mạch trung kỳ, giết chết Vân Huyền Thương Không?

Sao lại có chuyện này được?

Cao Viễn ngàn vạn lần không dám tin, nhưng đó là sự thật, hắn không tim không được!

Mồ hôi lạnh toát ra khắp cả người.

Cao Viễn không thể tin được bản thân hắn rốt cuộc đã chọc phải nhân vật như thế nào.

Đó là Vân Huyền Thương Không

đấy!

Gia chủ nhà họ Cao mạnh hơn Vân Huyền Thương Không, nhưng chưa chắc có thể giết được ông ta!

Tên điên còn điên cuồng hơn Lữ Đông Dã, đánh giá này của Vân Trung Quân khá cao, có nghĩa là chuyện mà Lữ Đông Dã làm được thì Trần Bát Hoang cũng có thể làm được, nhưng những gì Lữ Đông Dã không dám làm thì Trần Bát Hoang vẫn dám làm!

Nếu chọc phải loại người này, mặc kệ là gia tộc nào, xuất thân trâu bò ra sao, cũng đều đánh hết, giết hết, căn bản không hề nương tay!

Trên thực tế, Trần Bát Hoang quả thực là như vậy!

Nếu không đã không dám ra tay với Lữ Đông Dã, càng không dám bảo hắn cút!

Cao Viễn thở hồng hộc, hắn rất may mắn, cực kỳ may mắn, tuy rằng vừa rồi có chút mất mặt, nhưng tốt xấu gì cũng thật sự cút rồi!

Nếu không, thứ chờ đợi hắn chắc chắn là đường chết.

Chỉ có điều, hắn đột nhiên cảm thấy ngay cả khi hắn cút rồi cũng không đảm bảo an toàn!

Nhất định phải quay về, nghiêm túc thành khẩn xin lỗi, nếu không quỷ mới biết Trần Bát Hoang sẽ lại tìm đến tính sổ hay không?

Bên trong quán bar, cùng một giây, Âu Dã Thanh Vũ nhận được cuộc gọi từ nhà họ Vân.

“Cô Âu Dã, cô…đang ở cùng với cậu Trần sao?”, giọng của Vân Trung Quân từ trong điện thoại vang lên, chuyện này nhà họ Vân có thể dễ dàng điều tra được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK