Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Dao động khủng khiếp quá, dù là cao thủ Quy Nguyên bước vào đó thì chẳc cũng không thể thoát ra được nhỉ?”

“Tộc Bách Hoa quả nhiẽn là tộc Bách Hoa, lưu truyền qua hàng vạn năm, cũng có cái lý của nó”.

Rất nhiều người dùng mọi thủ đoạn để nhìn về phía đại trận, nhưng không ai có thể nhìn thấu, không ai biết giữa đại trận đó là ai với ai đang đánh nhau.

Tô Vân Phi hành động kín đáo, tất nhiên sẽ không để cho chuyện mất mặt này lộ ra trước mặt người khác, hắn ta đã tính toán từ sớm rồi.

“Tô Vân Phi, anh thật nham hỉếm!”

Gương mặt Tô Y Y đầy hờ hững, Chư Thiên Sinh Linh Đốt Sát Trận, cô ta biết rất rõ, dù chỉ là một góc không hoàn chỉnh cũng đã đủ đế đối phó mình, giết chết mình rồi!

Tô Vân Phi quá độc ác!

Doc ac den mite khong muon cho co ta mot con dirdng song, mot con dirong lui nao!

Mot long muon day co ta vao cho chet!

“Ha ha…”

Gitfa dai tran, bong hinh To Van Phi tro nen mo ao, da bien mat, rat kho de tim thay bong dang han ta, giira dai tran nay, han ta chinh la ngiroi nam quyen, han ta chinh la than, la tat ca.

“Khong the ngo dirge, khong the ngo dirge horn nay To Van Phi tao lai co dugc bat ngo ngoai y muon. Tran Bat Hoang, may that sg dang a day”.

0ai tran mo rong, To van Phi da cam nhan dirge hoi tho cua Tran Ou’c, giong noi tro nen hao hirng hon bao gio het!

Triroc do han ta noi Tran Dire se tdi day cung chi de lira To Y Y ma thoi.

Khong ng6…

Hoan toan khong ngo anh se tdi day that.

Voi To Van Phi ma noi.

Dung la song hy lam mon!

“Uầy… Đang định xem kịch hay, không ngờ anh lại nhạy bén như vậy”.

Trần Đức ra khỏi hư không, lững thững đi tới bên cạnh Tô Y Y giữa mảnh đất hoang vắng: “Xem ra người anh này của cô muốn một lưới tóm hết hai chúng ta”.

Tô Y Y có chút bất ngờ, sau đó, cô ta cười khố nói: “Không thể tưởng tượng được, cuối cùng người chôn cùng tôi lại là anh”.

Trần Đức bĩu môi: “Con bé này, đừng có nói chuyện ăn mắm ăn muối thế được không? Hở tí là chết, cái trận rách nát này, Trần Bát Hoang tôi chỉ cần một giây là phá được”.

“Ha ha…”

Tô Y Y lắc đầu cười khổ: “Anh ấy hả? Một tên cảnh giới Thánh Tố? Có thể sống được đến ngày hôm nay đã là may mắn với xác suất một phần tỉ tỉ rồi. Anh còn muốn phá đại trận hộ tộc của tộc Bách Hoa tôi ư? Dù nó không phải là trận hoàn chỉnh, chỉ là một góc thôi, nhưng dù có một trăm người như anh cũng không thế phá được”.

“Có muốn cược thử không?”

Trần Đức nhướng mày: “Nếu tôi không thế phá,

thì tôi chết cùng với cô. Nếu tôi phá được, thì võ kỹ mạnh nhất tộc Bách Hoa sẽ được giao cho tôi, thế nào?”

Đại trận đã mở rộng, trận văn bao trùm cả cây số dài, dẫn tới ánh mắt chú ý của rất nhiều người.

Bẽn trong trận văn.

So với sự tuyệt vọng của Tô Y Y, thì Trần Đức vẫn hết sức bình tỉnh và thong dong: “Cô Tô à, chúng ta cược nhé?”

“Anh mơ đi”.

Tô Y Y bĩu môi, sắc mặt lạnh lẽo: “Không thể phá được trận này, chúng ta vốn sẽ chôn cùng nhau, tại sao tôi phải cược với anh?”

Trần Đức bĩu môi, con bé này, tuổi không lớn nhưng lại khá thông minh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK