Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này, hai người chì cảm thấy họ nhỏ bé như con kiến, ngay cả tính mạng của mình cũng không thế nắm giữ.

“Ha ha…”

Linh Lung cười nhẹ một tiếng như âm thanh tự nhiên, nhưng cùng với tiếng cười đó, đại trận vận hành điên cuồng, hào quang rực rở chiếu trong hư không, sát sáng tỏa ra nở như hoa sen.

Hai người Ưng Thôn, Ưng Huyết bị xé xác trong nổi sợ hãi, thần hồn tỏa ra như khói hoa!

Chết!

Lúc này, hai cường giả siêu cấp cấp thần vương nhà họ Ưng đã không còn mảnh xác.

“Ầm!”

Cùng lúc hai người chết, đại trận bẵt đầu mờ dần, đỉnh Long Văn lấp lánh huyền quang cũng không thế chống đỡ nữa, nhanh chóng thu nhỏ, về đến trong lòng bàn tay Trần Đức và biến mất.

Cũng đúng lúc này, Linh Lung trở lại trong tiên đài thần hải.

Nhân lúc đại trận tiêu tan, Trần Đức bế Ưng Thanh Vũ lên, thi triển Côn Bằng Phù Hư thân pháp, bóng hình nhanh chóng vút lên trời cao.

“Huyết lão tổ, Thôn lão tố!”

Trời đất trở lại bình thường, tất cả hiện lên trong mắt mọi người, Ưng Chiếu lập tức xông về phía trước, tìm bóng dáng của hai vị lão tổ.

Đáng tiếc, không còn gì hết, máu tươi, thi thế, khí tức tất cả đều không còn.

“Họ đã chết rồi”.

Trên không trung, sắc mặt Trần Đức lạnh nhạt, lúc này, anh rất yếu.

Nhưng anh không sợ ưng Chiếu.

“Chết rồi?”, ưng Chiếu không dám tin, lại tìm kiếm khí tức của hai người, nhưng vẫn không thấy.

Trong tích tắc, lòng ông ta rớt xuống đáy vực!

Thần Vương đấy!

Hai vị cường giả cấp Thần Vương đẩy!

Cứ thế mà chết như vạy rồi?

Chết trong tay Trần Bát Hoang?

ưng Chiếu đã đến bên bờ suy sụp, ngọn lửa tức giận vô tận cuồn cuộn trong lồng ngực ông ta!

Hôm nay ông ta tổn thất quá lớn, hai thần vận thần vương, từ nay về sau, e rằng địa vị nhà họ ưng sẽ rớt xuống thành gia tộc yếu nhất trong ba gia tộc lớn…

“Trần Bát Hoang, tao muốn mày chết!”, ưng Chiếu như dã thú, phát ra tiếng gầm lớn, sau đó, một luồng pháp tắc thần vương cường mạnh hội tụ,

Nhân Vương Ấn điên cuồng hội tụ, chuẩn bị ra đòn.

Lúc này, sức mạnh đáng sợ, u ám, băng lạnh lan rộng bốn phía.

“ưng Chiếu, tặng ông một món quà nữa!“, Trần Đức lật lòng bàn tay, một hồ lô màu đen xuất hiện trong tay, sau đó to dần, to dần lên!

Mở nút chai, nước biển chết từ trên trời ào ào trút xuống như hàng ngàn hàng vạn quân mã gầm thét phi chạy.

Ngay lập tức, nhiệt độ không khí đột ngột giảm xuống, một vài võ giả trực tiếp bị lạnh đến đông cứng, hóa thành tượng băng, không thế nhúc nhích.

Trong thời gian ba hơi thở, cả Bất Tử Cung hoàn toàn bị nước biển chết nhấn chìm, tronng nước tỏa ra mùi chết chóc nồng nặc, những chổ nước ào qua, sông núi đóng băng, bị nuốt chứng, nhấn chìm, rất nhiều người hóa thành vũng máu.

“Đáng chết!”, ưng Chiếu thấy vậy, vô cùng tức giận, ông ta nhận ra thứ nước này, đã từng thấy trên sách cổ, nó đến từ biển chết, võ giả bình thường vốn không chống lại được sự tấn công của nó!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK