Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Có cửa? ở ngay trước mắt?”

Lục Âm Dương giật mình, trên gương mặt già nua thoáng xẹt qua tia bối rối, không lẽ là bị sự công kích thần thức từ 999 tầng tới xuất hiện ảo giác?

“Trần Bát Hoang, trò đùa này không vui chút nào, quay lại sớm đi, nếu cứ tiếp tục như thế này sẽ xảy ra chuyện đỏ, thành tích của cậu đã đứng đầu trong lịch sử rồi, hà cớ gì phải cố chấp?”

“Tôi dùng thân phận và danh nghĩa thành chủ thành Thông Thiên của mình cam đoan với cậu, chắc chắn không có cửa dẫn tới tầng thứ 1000!”

Lục Âm Dương tận tình khuyên bảo, một đời này của ông ta điều gì cũng nói, việc gì cũng làm qua, điều duy nhất không làm chính là nói dối!

Tháp linh thú thực sự không tồn tại cửa dẫn đến tầng thứ 1000!

Trần Đức không gặp ảo giác thì chính là đang nằm mơ.

“Sáng lên cho tôi!1′

Trần Đức không quan tâm tới Lục Âm Dương, anh quát lớn một tiếng gồng cơ bắp cá người thi triển Cửu Trọng Cực Ảnh, quầng ánh sáng chói lọi chiếu ra từ trong cơ thế anh, quả thật giống như vầng thái dương tỏa ra ánh vàng rực rỡ khiến người ta không thế mở mắt!

Trong chớp mât, bán kính năm mét xung quanh anh cuối cùng cũng sáng bừng một mảnh, nhưng

trong màn sáng vô tận đó lại xuất hiện một hố đen! Quả thực là hố đen!

Dưới ánh sáng vàng chói loà, chỉ có một chỗ tối đen chính là lổ đen hình tròn bất quy tắc kia, nó giống như một khe nứt từ trong hư không, lại giống như miệng lớn của dã thú đang không ngừng nuốt chửng ánh sáng xung quanh, ngay cả ánh sáng vàng của Trần Đức cũng bị nó hấp thụ.

“Cái này….”, Lục Ảm Dương sửng sốt, đây là cái

gì?

Tại sao… ông ta chưa từng thấy nó?

100.00 tu sĩ trong khán phòng cũng sôi bùng phấn khích.

1.000 tầng!

Đây chính là cửa dẫn tới tầng thứ 1.000 sao?

Ngay cả cổng dẫn cũng hoàn toàn khác biệt so với các tầng khác.

“Trần Bát Hoang, tiến vào đi!”

“Trần Bát Hoang, xông vào đi!”

Tất cả mọi người đều phấn khích hò hét, mong đợi Trần Đức giúp họ mở mang tầm mằt về dáng vẻ của tầng thứ 1.000, cảm nhận khoái cảm khi leo tới đỉnh!

Các cao thủ của giới Vân Tiêu đều lần lượt đứng lên với vẻ mặt căng thẳng, họ ngước đầu nhìn chăm chăm vào Trần Bát Hoang trên màn hình lờ mờ, cũng vô cùng chờ mong.

“Không, Trần Bát Hoang, đừng tiến vào!”, chỉ duy nhất Lục Âm Dương có phản ứng trái ngược, trầm giọng gầm lên mang theo sự ra lệnh: “Nó không phải là cửa dần tới tầng 1.000, ngay cả tôi cũng không biết đó là thứ gì”.

“Chiếc động đen đó vẫn là một ẩn số, có thể sẽ có nguy hiếm!”

Lục Âm Dương trong phù truyền tống lại thúc giục Trần Đức nhưng Trần Đức vẫn đứng trước hố đen không hề lay chuyển, không tiến vào nữa sao?

Không tiến vào há không phải là không thế leo lên tới đỉnh?

Không lên đỉnh anh sao có thế cam lòng?

Nhưng nếu tiến vào lỡ như thực sự gặp phải nguy hiểm…

“Nhóc con, cứ yên tâm tiến vào đi, không cần phải lo lắng…”, khi Trần Đức còn đang lưỡng lự, giọng nói thản nhiên của Linh Lung lại vang lên trong đầu anh.

“Không có nguy hiếm sao?”, tâm trạng của Trần Đức thoáng chốc liền biến chuyển.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK