Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau đó, họ cùng đưa ra mệnh lệnh vào hư không.

Mệnh lệnh đó chỉ có một chữ.

‘Giếtr

Một chữ đầy hờ hững, dấy lên một làn sóng lan rộng.

Sau đó.

Trong những con thuyền chiến kia, từng bóng người xuất hiện giữa không trung, đông đúc như côn trùng lướt qua cánh đồng, che mờ cả mặt trời.

“Giết!”

“Giết đi!”

Những tiếng hét to vang lên, binh lính của hoàng triều Đại Chu và hoàng triều Hỗn Nguyên hào hứng, máu nóng sôi trào, xung phong liều chết!

Cuộc chiến với quy mô lớn thế này phải ngàn năm mới có được một lần, là cơ hội rất tốt để lập công, bọn họ không hào hứng làm sao được?

Không nhiệt huyết thế nào được?

“Giết!”

Trên đài Điểm Tướng, Chu Long vung tay lên, một thanh kiếm màu vàng hiện lên, giơ thẳng lên cao, ánh sáng màu vàng kim như mặt trời chói lóa chiếu sáng bốn phương tám hướng.

“Giết!1

Ngay sau đó.

Ba Thiên Vương của Bắc Hoang, mười tướng soái cũng dằn đầu lao lên.

Tám trăm ngàn binh lính hùng hổ như dã thú, xung phong liều chết!

Dù đã nhìn thấy sự mạnh mẽ và khủng bố của Thánh Nhân, thì bọn họ cũng không lùi bước, đó là chuyện trước nay chưa từng có!

“Giết một tên không mệt, giết hai tên lời to!”

“Anh à, bố mẹ à, vĩnh biệt nhé!”

“Giết!

II

Nhóm võ giả của hoàng triều Vô Cương xông lên với tinh thần quyết tử!

Chưa đến mười giảy.

Binh lính hai phe đã chém giết lẫn nhau!

“Phụt!”

“Xoẹt xoẹt xoẹt!”

Cuộc chiến hết sức căng thẳng.

Nhất thời, những dòng máu văng ra như suối, mặt đất bị nhuộm một màu đỏ rực, mảnh đất dài vạn dặm đều biến thành chiến trường, màn trời u ám, chắng thấy ánh sáng mặt trời.

Trong nháy mắt, chẳng biết có bao nhiêu người đã bỏ mạng, không biết bao nhiêu người đã hy sinh.

Tất cả mọi thứ xảy ra.

Đều vì sự tức giận trong lòng Đệ Ngũ Vệ Đông, Tạ Bình và Long Hải Thăng.

Thánh Nhân tức giận, xác chất thành đống!

“Long Đằng, cháu lên đài Điểm Tướng đó lấy đầu bọn Chu Long về đây đi!”

Long Hải Thăng thản nhỉẻn nói.

“Dạ!”

Long Đằng gật đầu, sau đó, chân giẫm vào hư không, nhanh chóng đi về phía đài Điếm Tướng.

Tổ Trường Không thoáng thở dài, nói với Tố Hàn Hương: “Cháu cũng đi đi, ngăn cản đám viện trưởng của học viện Thánh Phong lại”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK