Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không chỉ ông ta, mà hơn mười ngàn người có

mặt đều nhìn chằm chằm vào ánh sáng chói mắt đó.

‘Tôi chính là người mà ông muốn gặp!”

Cung Bồn Võ Tàng vừa dứt lời, ánh sáng vàng dần biến mất.

Sau đó, một dáng người mánh khảnh mặc áo choàng đen dần hiện ra trong tầm mắt của tất cả mọi người.

Đầu tiên là chiếc áo choàng đen bay phất phới trong gió, tiếp theo là một đôi chân thon dài, khỏe khoắn, anh chậm rãi bước từng bước một đến gần Cung Bồn Võ Tàng, vừa đi anh vừa nói rõ ràng từng chữ: “Tôi họ Trần, tên Đức, tự Bát Hoang!”

Từ cuối cùng rơi xuống.

Ánh sáng vàng hoàn toàn biến mất, khuôn mặt góc cạnh cùng đôi mắt sâu sắc sảo, sáng ngời xuất hiện.

“Chồng…” “Bát Hoang!”

“Anh Hoang?!”

Khoảnh khắc khuôn mặt này xuất hiện, ba cô gái Tống Ngữ Yên, Lâm Dao và Diệp Khánh Ngôn đều sững sờ, từng hàng nước mắt trong veo rơi xuống.

“Chủ nhân, ha ha ha, chủ nhân, cuối cùng cậu cũng đến rồi!”, Liễu Tông Nguyên kích động đến cả người run rẩy.

Nhan Huy, Ngụy Vô Minh môn chủ Vô Song môn, cùng các trướng lão, thái thượng trướng lão, nhóm người Âu Dã Thanh Vũ, Kỳ Hàn, Giang Hồ Hải, Lữ Đông Dã, Hà Đồn, Trương Tử Đằng đều vui mừng khôn xiết, nắm chặt tay!

Được cứu rồi, cuối cùng cũng được cứu rồi!

Từ trước đến nay, Trần Bát Hoang luôn là người đáng tin cậy, là tín ngưỡng trong lòng bọn họ!

Bây giờ, ngay khi anh vừa xuất hiện, sự căng thẳng của mọi người đều được giảm bớt.

Một vài võ giả thậm chí còn cười lớn!

Người của Quốc Đảo kinh ngạc, sững sờ!

Người trước mặt chính là Trần Bát Hoang sao?!

Cung Bồn Võ Tàng cẩn thận quan sát Trần Đức, muốn thăm dò cảnh giới, thực lực của anh, nhưng… ông ta không nhìn ra gì cả!

Trần Bát Hoang giống như một người bình thường, đang từng bước đến gần ỏng ta!

Nhưng, Cung Bồn Võ Tàng lại cảm nhận được nguy hiểm trên người bình thường này!

Đây là lần đầu tiên trong đời ông ta xuất hiện cảm giác này, Tô An Khẽ đang nép trong lòng ông ta, lúc vừa nhìn thấy Trần Đức còn sợ hãi, nhung ngay sau đó lại vui mừng khôn xiết: “Ngài Cung Bồn, chính là anh ta, anh ta là Trần Bát Hoang, giết anh ta đi!”

Tô An Khê không biết Trần Đức mạnh đến mức nào, càng không hiếu chuyện của võ giả, chỉ biết Cung Bồn Võ Tàng ở cạnh cô ả là người không ai địch nổi!

Trần Đức là cái thá gì? Một tên vô dụng co đầu rút cổ mà thôi, làm sao có thế so sánh được với Cung Bồn Võ Tàng?!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK