‘Ầm!’
Âu Dã Tư Linh bay lên trẽn không, đối mặt với một quyền đó, trực tiếp đáp trả.
“Vù vù!”
Trường kiếm giao tranh, giống như có ý thức tự chủ, cố gắng hết sức chống đỡ Lâu Tử Phong, giữa nhũng bóng kiếm lấp lánh, không biết đã ra bao nhiêu chiêu thức.
“Leng keng!”
Ngay sau đó, con vượn khổng lồ tiêu tan, trên da Lâu Tử Phong xuất hiện vài vết thương, vết thương dài, máu tươi chảy ra, nhưng, một quyền cúa hắn vẫn mạnh mẽ rơi trên đỉnh đầu Âu Dã Tư Linh, một tiếng bịch trầm thấp vang lên, Âu Dã Tư Linh bị đánh bay như diều bị đứt dây!
“Ha ha!”
Lâu Tử Phong cười ác độc, không đợi Âu Dã Tư Linh ngã xuống, hắn đã nhảy vọt lên không trung, giơ cao chân đạp Âu Dã Tư Linh.
“Răng rắc!”
Tiếng xương gãy vang lên, mặc dù Âu Dã Tư
Linh đã chặn lại nhưng xương thắt lưng của cô ta đã bị gãy, nặng nề rơi xuống đất, tạo thành một hố sâu.
“Đây chính là trận chiến giữa các Kim Đan Kỳ sao?”, Lâm Cống mở to mât, nhìn không chớp mắt vào sức mạnh hủy diệt đáng sợ đó, bị chấn động đến mức khó nói thành lời.
Bọn chúng dù có kiêu ngạo, tài giỏi đến đâu, đối mặt với những người có tàl năng thiên phú như Âu Dã Tư Linh, Lâu Tử Phong cũng chỉ là một đám giun dế, khoảng cách quá lớn!
“Tư Linh!”
“Tư Linh!”
Ngụy Vô Minh, Vu Thu Yến và các trưởng lão khác đều kinh hãi, mặc dù Âu Dã Tư Linh rất mạnh, nhưng người mà cô ta đối mặt lại là Lâu Tử Phong!
Cùng một cảnh giới, nhưng sức mạnh chênh lệch không hề nhỏ!
Chỉ một chiêu, Âu Dã Tư Linh đã thua!
Cô ta nằm dưới đất cố gắng gượng dậy, nhưng vừa đứng lên lại ngã xuống.
Ngụy Vô Minh và các trường lăo vô cùng đau
lòng chạy đến bẽn cạnh cô ta, sư phụ Vu Thu Yến của cô ta gần như sắp khóc!
“Âu Dã Tư Linh, tôi không có được cô, cũng đừng ai nghĩ có được cô!”
Trong nháy mắt, Lâu Tử Phong lại đánh tới!
Lúc này, hắn biến bàn tay thành đao, từ trên trời giáng xuống, thần quang chói mắt quét qua hư không, không gian phát ra tiếng vù vù run rẩy, khí tức cuồng bạo cuộn trào mãnh liệt khóa chặt lấy Âu Dã Tư Linh!
“Lẽn!”
Ngụy Vô Minh hạ quyết tâm, nghiến răng nghiến lợi, tiên phong đứng trước Âu Dã Tư Linh, đồng thời, Vu Thu Yến cũng đứng ra, bà ta và Ngụy Vô Minh là hai người đứng gần Âu Dã Tư Linh nhất, cũng là hai người duy nhất có thế giúp cô ta.
“Vô Song Quyền!”
Hai người đồng thời hét lên một tiếng trầm thấp, trực tiếp thi triển một trong nhũng chiêu thức của võ kỹ Hoàng Giai của Vô Song môn, bùng phát mãnh liệt mang theo tiếng ầm ầm chặn lại Lâu Tử Phong.
‘Răng rắc!1
Ngay sau đó, cá hai đều ngã xuống đất!
Có thể thấy rõ, nắm đấm của bọn họ đã bị biến dạng, bóp méo, lờ mờ có thế nhìn thấy xương, trong cá quá trình, bọn họ căn bán không chạm được đến Lâu Tử Phong!
Trực tiếp bị lỉnh lực cúa Lâu Tứ Phong làm cho chấn động!
Khoảng cách giữa bọn họ thực sự quá lớn, lớn đến mức không thể chạm vào góc áo của đối phương!
Ngụy Vô Minh, Vu Thu Yến và mọi người đều cảm thấy tuyệt vọng, Lâu Tử Phong giống như Diêm Vương thực sự, có thể phán quyết tính mạng của mọi người!
Lúc này, ngay cả Ngụy Vô Minh cũng cảm thấy có chút hối hạn, có phải không nên bảo vệ Trần Bát Hoang không!
Cái giá như này… thật sự quá lớn!