Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Linh Lung đã than thở không biết bao nhiêu lần, Thần Vương tứ trọng, lực chiến sánh ngang với Bán Thánh mạnh nhất, nếu không tận mắt nhìn thấy, theo dõi quá trình tiến bộ của Trần Đức thì cô ta đã không thế tin nổi!

Tứ trọng đẵ có sức mạnh như thế, ngũ trọng, lục trọng, thất trọng, bát trọng, cửu trọng thì sẽ khủng bố đến mức nào?

Linh Lung hoàn toàn không thể đoán được nữa.

Thu lại mũi nhọn, Trần Đức thu hồi tất cả hào quang, lại trớ về là một thanh niên bình thường, đứng dậy ra khỏi phòng tu luyện.

Ngoài cửa là một chiếc xe kéo, được bốn linh thú cấp bậc Thần Tôn kéo đi, cực kỳ khống lồ, trông cũng khoảng chừng hai, ba trăm mét vuông.

Đệ Ngũ Thường Vân, Đệ Ngũ Hiên đã đứng bên ngoài xe kéo, chẳng biết đã chờ bao lâu rồi.

“Bát Hoang, mau vào trong, chúng ta đến khu vực quan trọng nhất tộc”.

Đệ Ngũ Hiên đứng trước xe kéo, mời Trần Đức lên. Bên trong xe hết sức xa hoa, rực rỡ màu xanh màu vàng, có thế nól là một cái nhà di động, dù là phòng tu luyện, phòng ngủ, phòng đọc sách hay người hầu đều đủ cả.

“Thường Vân, đi thôi”.

Đệ Ngũ Hiên nói với người bên ngoài xe thú.

“Rõ!”

Đệ Ngũ Hiên lên tiếng, sau đó, Trần Đức phát hiện xe kéo bẳt đầu bay lên, sau vài giây, cả xe đã lơ lửng, nhanh chóng biến mất trên đảo.

Xe thú nhanh chóng tiến về phía trước, bên trong xe, Đệ Ngũ Hiên tranh thủ khoảng thời gian này đế giới thiệu sơ về tình hình trong gia tộc.

“Trước mầt, trong gia tộc có tổng cộng không tới trăm ngàn người, trong trăm ngàn người đó có ba Thánh Nhân, mười Bán Thánh, ba ngàn Thần Vương”.

Trần Đức hết sức kinh ngạc, thảo nào ai cũng bảo là bất kỳ một gia tộc nào ở Tây Hải cũng có thể phá hủy một thế lực mạnh nhất Vân Tiêu giới.

Ba Thánh Nhân, mười Bán Thánh, ba ngàn Thần Vương, đội hình đó, dù là quốc gia nào cũng không thế ngăn được đâu nhí?

Đệ Ngũ Hiên nói: “Bát Hoang, con nên biết Thánh Nhản không được chia thành cửu trọng như cấp bậc dưới Thần Vương, mà là thập cửu giai”.

“ừm”.

Chuyện này thì Trần Đức có biết, Thánh Nhân đã vượt ra khỏi phạm vi của Thần Vương, mổi một cái giơ tay nhấc chân đều có thế dẫn dắt đại đạo thiên địa, sức mạnh khổng lồ đó không phải là thứ Thần Vương có thể so sánh.

ở Vân Tiêu giới, nếu Thần Vương có thế dời núi lấp biến, thì Thánh Nhân dồn toàn lực tấn công đú

để san bằng lãnh thố hàng chục ngàn dặm!

Thánh Nhân, có thế sống đến ngàn năm!

Tất nhiên, tuối thọ ngàn năm cũng không dài, có thể nói là rất ngân, tu luyện không có thời gian, có những Thánh Nhân bế quan thôi đã là mười năm, trăm năm rồi.

Thập cửu giai, chứng tỏ trong cảnh giới Thánh Nhân có mười chín ranh giới, mười chín giai cấp đó có thể sánh ngang với sự phân chia ranh giới của người với người ở phàm giới, rất khó vượt qua.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK