“Cung nghênh Long Đế!’
Xe của Long Đế đã xuất hiện.
Tám trăm ngàn binh lính cùng hô to, giọng như sấm rền, lan ra khẵp biển rộng trời cao, kêu vang cả núi rừng!
Một đám người, chậm rãi đi từ xa đến, cùng Long Đế đáp xuống Đông Hoa Môn!
Vừa mới đáp xuống đất.
Đã có một đám người tiến lên, đi đầu là ba ông lão, người mặc chiến bào, áo giáp!
Bọn họ cũng giống với Trần Đức, là Bâc Hoang Vương.
Người đầu tiên là ông nội Diêu Mộng Vũ, Diêu Bình An, phong hào An Bình Vương!
Thứ hai, là nhà họ Lưu, Lưu Nguyên Lương, phong hào Trấn Ma Vương!
Thứ ba, là thiên vương tản nhiệm của nhà họ Ưng, ông nội Ưng Thanh Vũ, Kỳ Vương, Ưng Chính Kỳ!
Sau lưng ba người họ là mười vị tướng quân, tám trăm ngàn chiến sĩ được mười tướng quân này làm thống soái, thực lực đều trên Thần Vương!
“Không cần đa lễ”.
Long Đế bình tĩnh nói: “Cùng trẫm lên đài Điểm Tướng!”
“Rõ!”
Mười đại tướng và ba thiên vương cùng lên tiếng đáp lời.
Chu Long bước xuống xe, đi lên Đông Hoa Môn, dần theo mấy trăm người bước lẽn đài Điếm Tướng.
Đài Điếm Tướng cao năm vạn thước, cực kỳ rộng lớn, có sức chứa lên đến cả chục ngàn người. Đứng trên này có thể thu hết những ngọn núi và tám trăm ngàn binh lính kia vào mắt.
Cùng lúc đó.
Mọi người cũng có thế nhìn thấy Chu Long!
Long bào phấp phới, mái tóc dài như đang ấm ướt, vừa mới giơ tay lên thì tiếng hô hào và bàn tán bên dưới đã trở nên yên tĩnh.
Bọn họ biết, Long Đế có lời muốn nói.
Đây là lần đầu tiên trong mấy trăm năm qua, Long Đế đích thân lên đài Điếm Tướng.
“Các vị tướng sĩ và binh lính bên dưới, chúng ta sắp nghênh đón một trận chiến sống còn, trong trận này, cửu tử nhất sinh!”
Chu Long đảo qua tám trăm ngàn tướng sĩ, giọng không to, nhưng linh khí hỗn loạn vẫn lọt vào tai mổi người.
“Các vị đều là những chiến sĩ được chọn lựa kỹ càng, sẵn sàng ở lại để kề vai chiến đấu với bản đế, là những người anh hùng sẵn sàng bảo vệ lãnh thổ Vô Cương ta. Chu Long này thề, nếu hôm nay có một phần vạn cơ hội đế hoàng triều Vô Cương vượt qua kiếp nạn này, tất cả hậu nhản của các vị đều sẽ được ân sủng trăm năm!”
“Mong các vị không chê, hôm nay Chu Long xin cảm ơn mọi người!”
Chu Long nói đến đoạn này thì hành lễ với tám trăm ngàn tướng sĩ.
Hành đại lễ!
Quỳ gối xuống đất!
Mười vị tướng của Bẵc Hoang bên cạnh ông ta đều kinh hãi, tiến tới muốn đỡ ông ta dậy theo bản năng, lại bị ông ta ngăn lại.
Tám trăm ngàn người.
Tám trăm ngàn người, sau trận chiến này có thể còn lại bao nhiêu?
Tám trăm vạn? Tám mươi vạn? Tám vạn?