Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chỉ mất 0.001 giây, Mạc Ly Tiêu và ô Hành đã xông tới trước mặt Trần Bát Hoang.

Chẳng còn gì đế nói, hai người trực tiếp sử dụng thực lực và võ kỹ mạnh nhất tấn công Trần Đức.

Không gian dập dờn, ánh sáng xông thẳng lên trời, linh khí bay múa tỏa sáng chói mắt.

Sau khi khí thế trên người Đoạn Bằng tăng lên đến đỉnh, hắn ta bèn đấm ra một quyền phát sau mà đến trước, vượt qua Mạc Ly Tiêu và ô Hành, nhắm thẳng vào đầu Trần Đức.

Có thế thấy được ngọn lửa trên người Đoạn Bằng như hóa thành biến lửa, điên cuồng gào thét như từng con rồng lửa màu xanh.

Khí thế bá đạo tràn ngập xung quanh, nhiệt độ không khí cũng vì nó mà liên tục tăng lên, đạt tới 400 500 độ!

Cây cối xung quanh trực tiếp bị nhiệt độ ấy đốt cháy, ngay cả nước biển ven giới hải cũng sôi lên sùng sục.

Thật kinh khủng!

Luyện Đan Sư phối hợp với võ giả, thực lực đã vượt xa cảnh giới trước mắt của hắn ta!

“Trốn, Trần Bát Hoang, trốn đi!”, Hoa Linh Vy sốt ruột, lớn tiếng nhắc nhở, dưới sự hợp tác của ba người, dù Trần Bát Hoang có mạnh đến mấy cũng tuyệt đối không thế đỡ nối!

Quan trọng nhất là, Đoạn Bằng… thật sự quá mạnh!

Hắn ta dốc hết toàn lực thì thực lực chắc chắn có thế lọt vào top 10!

Nó quả thật rất kinh khủng và làm người ta hoảng sợ!

“Trần Bát Hoang, chạy mau!”

Hoa Linh Vy lớn tiếng hét, lại nhắc nhở Trần Đức vì lần đầu cô ta nhắc nhở thì anh như không nghe thấy, vẫn đứng im tại chỗ!

Nếu giờ không trốn thì 1 2 giây nữa thôi sẽ chẳng còn cơ hội nữa!

Ai ngờ… dù cô ta nhắc nhờ thêm lần nữa, Trần Bát Hoang vẳn cứ không nhúc nhích, đứng sừng sững tại chỗ như cây tùng, dường như không nhìn thấy ba người đang hùng hổ lao tới…

“Mẹ nó, thằng ôn con, đợi lát nữa mày sẽ biết cái gì gọi là hối hận! Tao đã nói sẽ ban cho mày một cái chết nhẹ nhàng và dứt khoát thì sẽ không nuốt lời!”, Đoạn Bằng giận đến cực điếm, mặt mày dữ tợn nói.

Trần Bát Hoang đây là đang làm lơ hẳn ta!

Làm lơ ba người họ! Hoàn toàn chẳng coi họ là cái đinh gì!

Chết đi!”

Cùng lúc đó, ngọn lửa màu xanh cũng đến gần, đao và kiếm của Mạc Ly Tiêu và õ Hành cũng chỉ cách Trần Đức chưa đến 0,01 mm, cực kỳ cực kỳ gần.

Hoa Linh Vy có chút tuyệt vọng, cuối cùng Trần Bát Hoang vẫn phải chết, trong tình huống ấy mà không né thì khác nào tự sát.

Những võ giả xung quanh cũng không khỏi lắc đầu, tuy Trần Bát Hoang rất mạnh và có tư chất cực kỳ biến thái, nhưng đáng tiếc anh quá kiêu ngạo và tự đại!

Giờ phút này, anh chắc chắn phải chết!

“Ha ha…”

Nhưng đúng lúc này, Trần Đức vẫn không nhúc nhích bổng bật cười, nụ cười trên gương mặt như đao khắc trông vô

cùng điến trai, lại có chút quái dị. Anh nhàn nhạt nói:

“Đoạn Bằng, ban cho tao cái chết ư? Mày có chắc mình làm được thật không vậy?”

Khi Trần Đức mở miệng nói chuyện thì đao và kiếm của Mạc Ly Tiêu và ô Hành cũng đâm lên người anh.

“Ầm!”

Chỉ là, giây tiếp theo, cả hai lại giống như bị một luồng sức mạnh hâ’t văng ra!

Một đao một kiếm, không thế làm Trần Đức bị thương gì chỉ là một vết xước!

Thậm chí còn không thể phá hủy phòng ngự của anh!

Khoảnh khẳc hai người bị đánh văng ra, Trần Đức giơ tay trái lên đấm một quyền về phía Mạc Ly Tiêu.

“Phụt!1′

Cơ thể Mạc Ly Tiêu trực tiếp lõm xuống, xương cốt vỡ vụn, sau đó… hóa thành một đống sương máu!

Trong làn sương máu ấy, nắm tay của Trần Đức cũng không ngừng lại, vẩn là một quyền, một chiêu ấy thế không thế đỡ đánh tiếp lên người õ Hành.

“Phụt!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK