Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Như thể nhận được mệnh lệnh từ cấp trên, Hình Tông Đài thận trọng cúi người nhận món quà từ Trần Đức, cảm giác vui mừng dâng trào, vô cùng kích động.
Trở thành võ giả là mơ ước của biết bao nhiêu người?
Hình Tông Đài cũng muốn trở thành một võ giả, nhưng tu võ không chf đòi hỏi tư chất mà còn phải có tài năng nhất định, người bình thường không có huyết mạch truyền thừa, nếu muốn trở thành võ giả thì quả thực là chuyện cực kỳ khó khăn.
Nhưng…
Giờ phút này, hy vọng nằm ngay trước mắt, sao ông có thể không kích động được?
“Được rồi, đi Vân Bắc đi, càng sớm càng tối. Người mà tôi muốn gặp, Kỳ Hàn đã đưa tư liệu cho ông rồi chứ?”, Trần Đức hỏi.
“Hoang gia, cậu yên tâm, tôi nhất định sẽ dùng tốc độ nhanh nhất và quyền lực lớn nhất để cậu có thể gặp được người đó!”, Hình Tông Đài nói một cách thận trọng, sau đó lên trực thăng đi thẳng đến Vân Bắc.
Không lâu sau khi ông rời đi, điện thoại của Trần Đức đột nhiên vang lên.
Người gọi đến là Lâm Dao: “Bát Hoang, tôi nghe nói anh đến Ninh An?”
“Đúng vậy”.
“Anh đúng là tên khốn, sao đến Ninh An mà không tìm tôi”, giọng nói đùa giỡn của Lâm Dao từ đầu dây bên kia truyền đến, cô bâng quơ nói: “ở đâu, tôi đi tìm anh”.
“Nhà họ Kỳ”.
“Được!”
Nhà họ Kỳ là một trong những gia tộc lớn ở Ninh An, nhà họ Lâm thành lập ở Ninh An, không phải là gia tộc lánh đời, nhưng cô cũng biết nhà họ Kỳ ở đâu.
Lâm Dao rất nhanh đã đến đứng trước trang viên của nhà họ Kỳ.
Cô vẫn xinh đẹp như ngày nào, gương mặt thanh tú, vóc dáng mảnh mai không chút khuyết điểm, dù đi đâu thì dáng người cao ráo và đường cong chữ s hoàn hảo của cô vẫn luôn nóng bỏng và vô cùng hút mắt, như một danh lam thắng cảnh, uốn lượn trùng điệp, đẹp không sao tả xiết.
Lâm Dao không được xếp vào hàng ba mỹ nhân ở Ninh An, nhưng sắc đẹp của cô chắc chắn không hề thua kém, cô không có tên trong danh sách này là bởi vì suốt những năm tháng trưởng thành cô luôn ở thành phố khác. Từ trước đến
nay, Ninh An nối tiếng là vùng đất của võ giả, là người bình thường, bọn họ chỉ có thể lựa chọn đến nơi khác để hoàn thành việc học. Nếu ở Ninh An, rất có khả năng là lúc vào trường học thì nguyên vẹn mà lúc đi ra lại thiếu mất tay chân.
“Bát Hoang!”
Lâm Dao sốt sắng đi tới trước mặt Trần Đức, cực kỳ tự nhiên khoác lấy cánh tay của anh: “Hừ, đến Ninh An cũng không nói cho tôi biết, là muốn trốn người ta sao?”
“Đâu có”, Trần Đức nói: “Nhà Kỳ Hàn nhà xảy ra chuyện nên mới đến đây, hai ngày nay vẫn luôn bận rộn”.
“Chuyện nhà họ Kỳ tôi biết”, Lâm Dao cười nói: “Bố tôi nói muốn gặp anh, bây giờ đang ở nhà đợi anh đấy”.
“Bố cô? Gặp tôi?”, vẻ mặt Trần Đức kinh ngạc.
“Đúng vậy, ông ấy nói năm đó anh cứu tôi, vẫn chưa kịp cảm ơn anh, muốn gặp anh một lần, lẽ nào anh không muốn đi sao?”, Lâm Dao nhìn Trần Đức đầy mong đợi.
“Được thôi, đi”.
Nhà họ Lâm tuy không phải là một gia tộc lớn ở thành phố Ninh An nhưng cũng giàu hơn nhiều so với những phú hào bình thường, điều hành rất nhiều xí nghiệp và trung tâm mua sẳm, tọa lạc ở biệt thự Lâm Giang nằm riêng biệt bên ngoài đường vành đai 3 của Ninh An.
Căn biệt thự có diện tích hơn hai ngàn mét vuông, diện tích rất rộng, nhìn đâu cũng toàn là trang trí xa hoa, điều này đủ cho thấy sự giàu có của nhà nhà họ Lâm.
II
Cô chủ!
II

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK