Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bây giờ, thời cơ đến, đương nhiên bọn họ không có vấn đề.

Huống chi, cường giả như Trần Bát Hoang, có thể lôi kéo là lựa chọn tốt nhất, tại sao phải đẳc tội?

Mấy người còn lại thì tỏ ra rất do dự, không có từ chổi, cũng không đồng ý,

Mà hơn ba chục triệu người xung quanh cũng không lên tiếng.

Không phải bọn họ không muốn nói, mà là không dám!

Lúc này, ai nói chuyện trước chính là gây khó dê với Trần Bát Hoang, với thực lực của anh, một ánh mắt có thể tru diệt bọn họ đến chết, bọn họ nào còn dám mở miệng? Đừng nói đến nói chuyện, dù thả rắm cũng phải cấn thận, sợ gây chú ý đến anh.

‘Tỏi biết tại sao các người không dám đồng ý, là ba người trong âm thầm kia đúng không?”

Trần Đức quét qua mấy người không gật đầu, cũng không gấp gáp, mà chuyển ánh mắt sang một hướng khác, nhàn nhạt nói: “Không biết ba vị có ý kiến gì với sắp xếp của tôi?”

Mọi người nhìn sang hướng Trần Đức.

Hơi sững sờ, có chút nghi ngờ.

Không có gì khác,

Hướng đó trống trơn.

Hoàn toàn không có người!

Anh đang nói chuyện với ai vậy?

Nhưng,____________________________________

Vừa liên tưởng đến ba vị trong miệng anh, mười mấy trưởng lão bao gồm cả Cơ Trường Vân, nội tâm đều run sợ.

Ngoại trừ mấy người mạnh nhất này, trong hải tộc còn có ba nhân vật hóa thạch sống chân chính!

Ba người đó,

Mỗi một người cũng sống đến trên năm chục ngàn tuổi!

Ba vị này chưa đến lúc hải tộc sinh tử tồn vong thì sẽ tuyệt đối không xuất thế, lần trước xuất thế là vào năm Cơ Trường Vân mười sáu tuổi, nếu không phái ba người kia được ghi trong sử sách nhà họ Cơ, e rằng ông ta cũng đã quên mất dáng vẻ của mấy người.

Mà hơn ba chục triệu người tại đây, càng không có ai đã từng nhìn qua!

Bọn họ lẽ nào đã đến thật?!

Tại sao mười mấy người hải tộc bọn họ tự xưng đã đạt đến mức tương đối khoa trương đối với thành tựu không gian, nhưng lại không hề có chút phát hiện?

Chẳng lẽ,

Yẽu nghiệt thế hệ mới như Trần Đức đã khủng khiếp mạnh mẽ đến vậy sao?

Có điều,

Bọn họ nhìn rất lâu, vị trí kia cũng không hề có bóng người xuất hiện.

Nhưng Trần Đức từ đầu đến cuối vẫn nhìn về nơi đó, giống như ờ đó thật sự có người, anh nhìn không chớp mẳt, khóe miệng mang nụ cười, thần thái bình tĩnh.

Trong khoảng mười cái hít thở,

Đột nhiên!

Không gian đó không chút dấu hiện liền xuất hiện ba bóng người!

Rõ ràng ba bóng dáng này vừa mới xuất hiện chưa tới mười giây, nhưng lại giống như đã ở đây từ rất rất lâu rồi, chỉ là không ai chú ý tới, cho người ta một loại cảm giác đặc biệt quái dị.

Khi xác định chắc chắn ba người đó không phải là giả, mà là thật, hơn nữa, sau khi nhìn rõ mặt ba người.

Mười mấy trưởng lão, chấp sự đầu tiên là sửng sốt, sau đó từng bóng người ầm ầm quỳ xuống!

“Cung nghênh lão tổ!”

“Cung nghênh lão tổ!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK