“Không ổn rồi!”
Mặt Trần Đức bồng chốc tái nhợt, tám người đó quá hung hãn, mười ba thái thượng trưởng lão không phải là đối thủ của họ, một khi trận quyết chiến chính thức dỉền ra, chắc chắn sẽ tạo nên tốn thất không cách nào xóa nhòa, quan trọng nhất là, bọn họ không hề có ý định nhượng bộ, như thể sẽ quyết đánh đến cùng.
“Ưêu mạng!”
Trong phút chốc.
Trần Đức đã tiến vào cực cảnh.
Vận chuyến Tự Tại Thần Ma Công, cấp thứ nhất, mái tóc biến thành màu trắng, cấp thứ hao, hóa thành màu xám trắng, những sợl tóc đều được Hỗn Độn Tử Kim Lôi quấn quanh.
“Linh Lung, cho tôi mượn sức mạnh của cô!”, Trần Đức liên lạc với Linh Lung.
Cùng lúc đó.
Trong tay anh xuất hiện kích Định Thiên, đi về phía trước, chuẩn bị gia nhập chiến trường.
“Trần Bát Hoang, quay lại!”, thế nhưng, Hiên Viên Vân Hải lại ngăn trước mặt anh: “Bây giờ cậu đi cũng chí để chịu chết mà thôi, đây là thành Hiên Viên, là địa bàn của tộc Hiẻn Viên, sao lại đế cho một người ngoại tộc như cậu ra tay”.
“Cậu đưa Tố Vương rời khỏi nơi này, tôi và mười ba thái thượng trưởng lão giữ chân bọn họ lại!”
Mặt Hiên Viên Vân Hải đầy vẻ kiên quyết, tộc Hiên Viên cử họ đến đây chỉ có một mục đích, đó chính là bảo vệ Hiên Viên Anh Hùng, dù có phải hy sinh tính mạng của mình.
“Tiền bối, dù ông đi cũng không thế kéo dài lâu được, đế tôi lên thì sẽ có một phần trăm triệu hi vọng”.
Trần Đức lắc đầu, tám người thần bí đó quá quyết tâm, họ ra tay như sấm, một lòng muốn xông vào thành Hiên Viên, dù Hiên Viên Vân Hải ra tay cũng chỉ là một vật hy sinh mà thôi, Trần Đức đi thì còn có vài phần thành công, dù sao trong Tiếu Thế Giới của anh có Linh Lung, có cả lão Yẻu Hoàng, cùng với Thủy Hư Thú.
Thật sự không được nữa.
Anh có thế đột phá tại chỗ, đến lúc đó, hơi thớ của ấn ký Thiên Tâm hiện ra, sẽ có nhiều người đến đây hơn, khiến thành Hiên Viên này bị đảo loạn, từ đó mưu cầu đường sống.
Tất nhiên.
Trần Đức cũng biết rất rõ, dù lấy ra hết các quân bài tấy cũng chỉ có một tia hy vọng, nhỏ bé đến mức không đáng nhắc tới, suy cho cùng thì đó cũng là tám Tôn Giả, mà Linh Lung thì chưa hồi phục lại hoàn toàn, lão Yêu Hoàng cũng đang chìm trong phong ấn, Thủy Hư Thú chẳng qua chí là loài man thú không có linh trí, so với tám cao thủ cấp Tôn thì vẫn thua kém rất nhiều.
Trên thực tế.
Trước mắt.
Hy vọng duy nhất của bọn họ chính là Hiên Viên Anh Hùng, chỉ cần ông ta sống lại, trờ về thời kỳ đỉnh phong, thì tất cả đều có thế xoay chuyến.
Nhưng.
Sao mà làm được?
Quả Âm Chi không có tác dụng, nguyên khí hổn độn cũng không thể hấp thu hết, trạng thái của Hiên Viên Anh Hùng bây giờ hoàn toàn không thể trực tiếp dùng quả Âm Chi, phải trải qua luyện hóa, nếu không vẩn sẽ mất mạng.
Bây giờ, tám cao thủ đang ở đây, không ai có đủ thời gian và tỉnh thần để giúp ông ta luyện hóa quả Âm Chi.
Lùi lại một vạn bước mà nói, dù có luyện hóa được, đế Hiẽn Viên Anh Hùng hấp thu vào, cũng không thể trở lại trạng thái mạnh nhất trong khoảng thời gian ngắn.
Ngân gọn hơn nữa.
Đó là Hiên Viên Anh Hùng không có hy vọng nào đế sống lại!
‘Từ bỏ đi, mười ba người bắt tay với nhau thì sao? Suy cho cùng cũng chỉ là một cái xác, quay về với cát bụi, cả người của tộc Hiên Viên cũng sẽ trớ về với cát bụi, tám Tôn Giả bắt tay với nhau có thể nói là vô địch, chính là bất bại!”, khi mọi người đang tuyệt vọng, thì trong tám người đó có một người mờ miệng, giọng nói vang cả vạn dặm, cực kỳ tự tin
“Phụt!”
“Phụt!”