Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

rVù vù!’

Mặt đất sụp đổ, cây cối ngã xuống, Tô Y Y không hề đề phòng người anh Tô Vản Phi này chút nào, khoảng cách gần như thế, hắn ta ra tay quá bất ngờ không kịp đề phòng, cô ta hoàn toàn không kịp phản ứng, lập tức trúng một chưởng.

“Răng râc!”

Đỉnh đầu Tô Y Y vỡ ra, thần quang màu tím từ trong xương sọ phát sáng bay lẽn, chiếu sáng cả cơ thế, đầy thần bí và quỷ dị.

Đó chính là ấn ký Thiên Đạo của Tô Y Y, nó hiện lên gần ngay trước mắt, chỉ trong gang tấc.

“Khụ”.

Khóe miệng Tô Y Y tràn máu tươi, quần áo nhuộm màu máu đỏ, vẻ mặt không thế tin nổi, ánh mắt nhìn chằm chằm Tô Vân Phi: “Anh…”

Lẽ ra…

Cô ta muốn hỏi tại sao Tô Vân Phi lại ra tay với mình.

Nhưng khi ngấng đầu lẽn, nhìn thấy ánh mắt tham lam của Tô Vân Phi đang dán chặt vào ấn ký Thiên Đạo của mình, thì cô ta đã hiếu ra tất cả.

“Ha ha… Không thế ngờ được, cả anh cũng

không thế chống lại được sức hấp dẫn của ấn ký Thiên Đạo, Tô Vân Phi, anh khiến tôi thất vọng quá…”

Tô Y Y cười đầy chua xót, cô ta nằm trên đất với gương mặt thất hồn lạc phách, đôi mắt to như bảo thạch lăn xuống hai hàng lệ dài: “Anh có biết không, ngoài cha mẹ và ông nội ra, thì anh là người duy nhất tôi không hề đề phòng trong thế giới này”.

Tô Y Y mất hồn lạc phách, bị anh mình đánh lén khiến cô ta như người mất hồn, hai hàng nước mắt chảy dài, đôi mắt đáng thương dâng đầy vẻ thất vọng.

Đau lòng!

Tim cô ta như bị thứ gì đó đâm vào.

Mổi lần nó nhói lên, cô ta lại thấy đau đớn.

“Ha ha…”

Nhưng Tô Vân Phi hoàn toàn không hề hối hận, gương mặt tuấn tú kia trở nên ảm u và lạnh lẽo cùng với nụ cười xấu xí đầy méo mó.

“Đứa em gái thân yêu của anh à, em ngây thơ quá, hiền lành quá, Đại Thiên Thế Giới có hàng trăm triệu võ giả, nhưng kẻ có được ấn ký Thiên Đạo lại không tới một trăm người, ai lại không ước mơ mình

trở thành một đại tu sĩ? Bình thường ở trong gia tộc anh không có cơ hội, nhưng đảo Khốn Long này chính là cơ hội duy nhất”.

“Chết ở đây, sẽ không một người nào biết lý do em lìa đời, cũng sẽ không có ai điều tra ra được cái chết của em”.

“Trên dưới gia tộc ta, sẽ không có ai nghi ngờ người anh này”.

“Dù họ phát hiện ra thật, thì chuyện cũng đã thành, anh nghĩ bọn họ sẽ không giết chết kẻ có được ấn ký Thiên Đạo đâu, em nói xem có đúng không? Em gái yêu quý”.

Giọng Tô Vân Phi trầm thấp, vẻ mặt có chút dữ tợn.

Hắn ta gằn từng tiếng, như búa tạ đập vào lồng ngực Tỏ Y Y, mỗi một cảu hắn ta nói đều đấy cô ta xuống vực sâu vạn trượng, khiến cô ta hoàn toàn thất vọng về người anh mà mình luôn kính trọng, tôn sùng.

Nước mắt cạn rồi, sẽ không chảy nữa.

Khi con người ta quá tuyệt vọng rồi, sẽ không khóc được nữa.

Nước mẳt Tô Y Y hóa thành hơi nước, biến

thành cầu vồng và tan đi. Cô ta chậm rãi đứng dậy: “Tô Vân Phi, anh có chắc là mình đủ sức làm đối thủ của tôi không? Anh, chẳng qua chí là một tu sĩ Hợp Đạo, đảo mắt khắp Đại Thiên Thế Giới, anh chẳng khác gì một người bình thường”.

Giọng nói không có chút tình cảm, không có chút dao động nào, hệt như đang nói với một người

xa lạ.

Cùng với từng lời nói ra, vết thương trên đỉnh đầu Tô Y Y bắt đầu hồi phục lại.

Chỉ trong vài giây.

Tất cả mọi thương tổn Tô Vân Phỉ tạo ra đã biến mất không còn nữa!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK