Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CỔ Lục Đạo hiếu được, chuyến đi của Trần Đức đến núi Vạn Long lần này đã thu hoạch được không ít.

“Sư tôn, tất cá những điều này, vẵn phái cám ơn sự ủng hộ của người”.

Trân Đức bình tĩnh mỉm cười, sau đó anh ngước mát lên nhìn Tạ Phong Vân: “Hình như học viện Thánh Phong không hề đắc tội mày đúng không?”

“Đúng, không hề”.

Tạ Phong Vân đã thu lại sự khinh thường và kiêu ngạo trước đây, bắt đầu cực kỳ coi trọng Trần Đức, trong sự coi trọng này, thậm chí còn có một chút sợ hãi!

Trần Bát Hoang thực sự là quá mức đáng sợ!

Bất kế hai tháng trước anh có phải là cường giả thần tôn hay không, ít nhất, anh thực sự chỉ mới có hai mươi mấy tuổi.

Còn Tạ Phong Vân, trông như hơn ba mươi tuổi, trên thực tế… đã sống hơn hai trăm năm!

“Nếu đã không có, tại sao mày phải giết chấp pháp giả của học viện Thánh Phong tao, tại sao phái tặng người phụ nữ của tao cho Bàn Khai? Là cảm thấy người phụ nữ của tao không phải con người, hay là cảm thấy Trần Bát Hoang tao dẻ ức hiếp?”

Trần Đức nói giọng rất lãnh đạm, nhưng trong giọng điệu lại toát ra mấy phần ép bức!

Những lời này lại khiến rất nhiều võ giả tê dại da đầu, toàn thần run rẩy, như bị sét đánh!

Trân Bát Hoang đang ép hỏi, chất vấn Tạ Phong

Vân!

Mấy chục triệu võ giả có mặt, đông đúc chật kín, nhưcá chép qua sông, nhưng… ai dám như vậy?

Tạ Phong Vân nhất thời nghẹn lời, mấy câu nói của Trần Bát Hoang khiến hắn ta á khẩu không biết nói gì!

Nếu một phút trước, Trần Bát Hoang dám ăn

nói với hẳn ta như vậy, hắn ta đã sớm ra tay, nhưng bây giờ…

Đối đầu với Trần Bát Hoang, hắn ta thực sự không nắm chắc!

Tính cách cúa Tạ Vân Phong vô cùng thận trọng, chuyện mà không nắm chắc, thông thường hắn ta sẽ không làm.

Hít sâu một hơi, áp chế sự chấn hãi trong lòng, Tạ Vân Phong cố hết sức khiến vẻ mặt bình tĩnh, sau đó, cháptay nói:

“Anh Trần, thực lực của anh, Tạ Vân Phong xin phục, chuyện hôm nay dừng tại đây”.

Tạ Vân Phong vừa nói lời này, tất cả võ giả xung quanh đều kinh ngạc và bất ngờ.

‘Tên nhóc đó thật may mắn, Tạ Vân Phong lại không truy cứu…”

“Đúng thế, có lẽ Tạ Vân Phong thấy hắn còn trẻ, muốn kết giao”.

“Tạ tiền bối thực sự khoan dung độ lượng, đồng thời cũng liên quan đến tính cách thận trọng của anh ta đấy”.

Người lên tiếng nói là mấy lão thần can, bọn họ

biết rõ Tạ Phong Vân đáng sợ đến mức nào, cường mạnh đến mức nào, càng biết khoáng cách giữa Thần Can và Bán Thánh lớn thế nào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK