Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Tốt!”, ĐỒ Trường Sinh vui vẻ nói: “Không sao là được rồi, không sao là được rồi. Bát Hoang… đi theo tôi, mấy trưởng lão đang chờ cậu tinh lại đế bàn với cậu một chuyện”.

“Bàn bạc với tôi?”, Trần Đức tò mò hỏi: “Chuyện gì thế?”

“Là chuyện rất quan trọng!”

ĐỒ Trường Sinh cũng không vội nói, dẫn Trần Đức đi thắng đến đại điện Nghị Sự của Lưỡng Nghi Tông.

Bình thường, đại điện Nghị Sự chỉ có những ai trên chấp sự mới được vào, Trần Đức là người đầu tiên và cũng là duy nhất từ trước đến giờ dùng thân phận đệ tử đến nơi này.

Anh vừa đến, Từ Thái Khôn, Lý Thanh Nguyệt và Y Thái Cực cũng nhận được tin đi vào trong điện.

Ngoài ra, còn có năm mươi mấy gã chấp sự cũng tiến vào bên trong. Họ lần lượt tìm được vị trí của mình rồi ngồi xuống.

Y Thái Cực thì lại đứng bên cạnh vị trí tông chú, sau trận chiến kia, ông ta đã già đi rất nhiều, thực lực cũng tụt xuống một mảng lớn, trông hơi uể oải.

Trần Đức hơi xấu hổ, trong đại điện chỉ còn lại hai vị trí.

Một cái là tông chủ, cái còn lại là vị trí trưởng lão bên cạnh ba người Đồ Trường Sinh.

Anh cũng không tiện đi qua ngồi, chỉ có thế đứng.

Trong đại điện hoàn toàn yên tĩnh.

Ai đến đây cũng không nói chuyện, mà chỉ lẳng lặng ngồi.

Bên ngoài, 4000 5000 đệ tử và mấy trăm chấp pháp giả của Lưỡng Nghi Tông cũng tập hợp lại, nghiêm nghị đứng ngoài cửa.

Đợi mọi người trở về vị trí của mình, Y Thái Cực mới chậm rãi mớ miệng:

“Bát Hoang, lần này gọi cậu đến là có hai chuyện muốn bàn với cậu. Việc đầu tiên, tông chủ đang ớ vương triều Vô Cương phía xa đã nghe nói về chuyện của Kình Thiên Tông. Sau khi chúng tôi thảo luận và bàn bạc đã đưa ra một quyết định”.

“Ồng ấy đã nhường ra vị trí tông chủ, sau ngày hôm nay, cậu, Trần Bát Hoang chính là tông chủ của Lưỡng Nghi Tông!”

Cảu ấy vừa được nói ra, Trần Đức lập tức ngơ ngác, song anh chỉ ngẩn ngơ một lát rồi nhanh chóng hoàn hồn, từ chối: “Không được, tôi không đồng ý”.

“Tại sao?’

Tốc độ từ chối của Trần Đức khiến mọi người bất ngờ!

Phải biết rằng, chuyện một đệ tử vừa gia nhập Lưỡng Nghi Tông chưa được 10 ngày đã lên làm tông chủ là lần đầu tiên!

Có biết bao nhiêu đệ tử, chấp sự, trướng lão mong muốn được lên làm tông chủ, dần dắt Lưỡng Nghi Tông.

Nhưng Trần Bát Hoang lại từ chối?

Lẽ nào, anh định rời khỏi Lưỡng Nghi Tông?

Suy nghĩ đó vừa xuất hiện, Y Thái Cực lập tức hơi sốt ruột, chưa chờ Trần Đức trả lời đã nói tiếp:

“Bát Hoang, giờ từ trên xuống dưới Lưỡng Nghi Tông chỉ có cậu mới có tư cách đảm nhiệm vị trí này. Trình Lâm Phong cũng đã hoàn toàn nhường lại vị trí tông chủ!”

“Cái này…”

Trần Đức cười khố, bất đắc đĩ nói: “Mọi người, Trần Bát Hoang tôi ham chơi từ nhò, không chịu gò bó, càng không rành quản lý. Tôi thật sự không thích hợp với cái vị trí tông chủ kia”.

Trần Đức không phái đang khiêm nhường, mà

là nói thật.

Huống chi, anh còn rất nhiều chuyện phái làm, không muốn bị những việc đó ràng buộc tự do.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK