Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đợi mày trớ thành nô lệ của tao, đến lúc đó, tao sẽ làm cô ta trước mặt mày!

Ưng Thương cắt ngang sự ám muội giữa hai người, ngạo mạn tự tin ra lệnh: “Trần Bát Hoang, nếu đã thu nhận người phụ nữ của tao, còn không quỳ xuống, lập khế ước VỚI tao, còn đợi gì nữa?!”

Tất cả các võ giả lại một lần nữa tập trung sự chú ý cúa mình vào Trần Đức, ánh mắt mong đợi, chờ anh quỳ xuống, sự yêu nghiệt của Trần Đức khiến bọn họ vô cùng đố kỵ, bọn họ không muốn làm gì vào lúc này, chỉ muốn nhìn thấy Trần Bát Hoang kiêu ngạo ngang tàng quỳ xuống!

Giống như, chỉ khi Trần Bát Hoang quỳ xuống, mới có thể khôi phục lại tự tôn của bọn họ!

Đây chính là bán chất cúa con người, bọn họ không bao giờ muốn nhìn thấy người khác tốt hơn bọn họ, một khi có người như vậy xuất hiện, liền cầu nguyện người đó sẽ lụn bại, không ngóc đầu lên được, chịu đủ mọi giày vò!

Quảng trường, nhà hàng lại chìm vào Im lặng.

Trần Bát Hoang dường như đang suy nghĩ, không trả lời câu hỏi của Ưng Thương, mà không

biết từ đầu lấy ra một bình rượu, giống như nước uống, uống liên tiếp vài ngụm.

Cuối cùng, anh dừng lại, bình rượu trong tay biến mất.

Sau đó, ngước mắt lên, hờ hững nhìn về phía Ưng Thương, bình tĩnh nối: “Thứ nhất, Âu Dã Tư Linh từ đầu đến cuối vẵn luôn là người phụ nữ của tôi, không phái là người phụ nữcúa anh!”

“Thứ hai, báo tôi làm nô lệ cho anh, anh cũng không tự soi lại bản thân xem, anh xứng sao?”

“Còn nữa…”

Dừng lại một chút, Trần Đức nhếch mép cười nói: ‘Thứ ba…cái quan tài này là tôi đã bỏ một số tiền lớn, tổn thời gian đế làm riêng cho anh”.

“Anh nói…”

“Nếu anh không nằm, há chẳng phải uống phí công sức của tôi sao?”

Lặng như tờ!

Trần Đức vừa dứt lời, đất trời càng thêm yên tĩnh, chìm vào cảnh tĩnh mịch!

Mọi thứ đều im ắng.

Không có một âm thanh nào.

Tên điên!

Trần Bát Hoang thực sự lả một tên điên!

Chính xác là tên điên!

ưng Thương đưa ra điều kiện hậu đãi như vậy, chầng phải hân nên cầm kích không thôi, quỳ bái ngay tại chỗ sao?

Còn dám phản bác?!

Điều này hoàn toàn đã đác tội chết với nhà họ Ưng!

Da đầu của các võ giá như bị xé toạc, tẽ dại, trong lòng kinh hãi.

Không vl nguyên nhân nào khác, chỉ bời vl trong không khí, khí tức đã trở nên vô cùng kiềm nén, giống như ngọn núi lớn Ngũ Tinh, đè lẻn ngực mỗi người!

Bọn họ cám nhận được sự sợ hằì từ sáu thẳm

trong linh hồn, nỗi sợ hãi cái chết!

Khí tức này không phái cúa ai khác mà chính là của ưng Thương!

Mặt của hắn.

Gương mặt đã trờ nên dữ tợn đến lạ, mặt mũi méo mó hết cả lẽn, quanh người là một màu đỏ dần hiện rõ, đó là sát khí, sát khí dày đặc!

Là thứ sát khí mà phái giết hơn mười ngàn người mới có được!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK