Lại là cô gái này, chắng những cướp đi sự chú ý lẽ ra nên thuộc về cô ta, mà còn cướp cả tên của cô taư?
Chu Tư Linh đầy oán hận, ghen tị nhưng lại không thế làm gì được!
“Cô chính là Ầu Dã Tư Linh hả?”, lục trưởng lão hỏi.
“Phải, chính là đệ tửl”, Ảu Dã Tư Linh khẽ vuốt
câm.
“Đúng vậy, lần này không sai”, lục trướng lão khẽ gật đầu, nếu không phải có lệnh bài Tử Cực thì với cảnh giới Thiên Tôn cửu trọng của cô ta, tuyệt đối không thể đến đây được.
Chỉ là…
Cảnh giới này khiến con người ta thật sự rất thất vọng!
Thất vọng cùng cực!
Lẽ ra.
Cả đám trưởng lão xuất hiện ở đây vì nghe tin cố người cầm lệnh bài Tử Cực, nóng lòng muốn xem thứ coi đó là người thế nào.
Không ngờ… Không ngờ chỉ là một Thiên Tôn?
Còn chưa lên nối Thông Thần!
Một đám trưởng lão đều lắc đầu thở dài, hận không thể lập tức rời đi.
‘Theo nguyên tắc của lệnh bài Tử Cực, cô có thể tùy ý chọn một người làm sư phụ”, lục trưởng lão quan sát Âu Dẫ Tư Linh một phen rồi cười khổ nói: “Nơi này tính cá tôi cùng với mười chín trướng
lẫo, cô xem coi cô muốn chọn người nào?”
“Lục trướng lão…”f vừa mới dứt lời thì đã có một trưởng lão lên tiếng: “Học viện Thánh Phong chúng ta có nguyên tâc, mỗi trưởng lão chỉ được phép nhận mười đệ tử, mổi một vị trí đêu khiến chúng tôi tranh toác cả đầu, không cần biết các ông nghĩ thế nào, dù sao tôi cũng không nhận cô ta, cảnh giới quá thấp!”
“Không sai, cái cánh giới đó còn chẳng bằng Chu Tư Linh lúc nãy, tôi cũng sẽ không nhận!”
“Tôi cũng không nhận, dù có chọn tôi thì cũng chỉ có thế làm trâu làm ngựa thôi!”
“Tôi cũng không nhận, tư chất thế này không đáng làm đệ tử của tôi!”
“Loại rác rưởi thế này ai dám nhận? Nhận về rồi có khác gì tự bôi nhọ bản thân đâu?”
Hết trưởng lão này đến trưởng lẵo khác lên tiếng, không ai quan tâm đến câm xúc của Âu Dã Tư Linh, trực tiếp phất tay áo bỏ đi!
Chưa đến ba phút.
Chí còn mỗi lục trưởng lão ngượng ngùng đứng
đó.
ông ta cũng hết cách!
Tuy trưởng lão cũng có người trên kẻ dướir nhưng chuyện thu nhận đệ tử này, ông ta cũng không phái viện trướng, không thế bắt ép người ta được.
Huống chi.
Ông ta có thế hiếu được suy nghĩ của bọn họ, nói thật, nếu không phải các trưởng lão cao hơn không có trong viện, chuyện này phải đến phiên ông ta đứng ra thì chắc chắn ông ta cũng bó đi!
Trước đó, các đệ tử vần còn hâm mộ đỏ mât lập tức vui sướng khi người gặp họa, nhất là Chu Tư Linh, lại cười lạnh.
“Rác rưởi chính là rác rười, dùng quan hệ để tiến vào học viện Thánh Phong thì sao? Cuối cùng cũng bị người ta khinh thường thôi mà?”, cò ta khẽ nói, thầm đắc ý: “Đúng là lãng phí cơ hội tốt”.
Trong đám người, chỉ có minh Trần Đức đứng đó không nói gì.
Đây là Vân Tiêu Giới.