Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vốn đi’, chỉ cần Trần Bát Hoang không xuất hiện thì ưng Thương đã chuẩn bị tha cho anh ta.

Nhưng giờ xem ra, không thể tha cho tên kia được rồi!

Sau đó, hắn chắc chắn sẽ đuổi giết anh ta cho bằng được!

Cùng lúc đó, trong bữa tiệc, Tô Lăng Tuyết cũng thường thường tìm kiếm bóng dáng của Trần Đức.

Anh ta sẽ xuất hiện sao?

Chắc là không đâu nhỉ?

Đến giờ, Tô Lăng Tuyết đã có thể xác định Trần Đức sẽ không xuất hiện.

Cô ta thầm rủa Trần Đức là đồ ăn cháo đá bát,

song cũng cảm thấy hơi may mắn, không đến cũng tốt, đến thì khác gì chịu chết?

“Coi như chị Thanh Vũ mẳt mù!”, Tô Lăng Tuyết lấm bấm mấy tiếng, ăn hoa quả trên bàn.

Tô Trung Dương bên cạnh cô ta cũng rất sốt ruột, nếu không tìm thấy Trần Bát Hoang thì nhà họ Tô họ cũng coi như xong!

Ông ta không biết ân oán giữa Trần Đức và nhà họ ưng, chỉ hy vọng có thể nhanh chóng tìm được anh.

Từ đầu đến cuối, chẳng có ai thèm quan têm đến bốn người Trình Lâm Phong.

Giờ phút này, kể cả người mạnh nhất là Trình Lâm Phong, bốn người họ đều vô cùng tuyệt vọng, ở trước mặt nhà họ ưng, họ giống như mấy con gà mặc người giết hại, hoàn toàn không thể phản kháng.

Ba người Đoạn Nguyên đã sớm sắp chết, trong mắt chí còn lại vẻ sợ hãi và sợ hãi!

“Bát Hoang ơi, cậu tuyệt đối đừng đến đó!”, Trình Lâm Phong đã mơ hồ đoán được lần này họ sẽ gặp phải chuyện như vậy e rằng là có liên quan đến Trần Đức.

ồng ta nhớ mang máng lúc trước Trần Đức có hỏi mình chuyện nhà họ ưng và cho thấy anh có ân oán với họ!

Hơn nữaf mới trước đóf anh còn định giết hai người nhà họ ưng!

Giờ, ông ta chí mong Trần Bát Hoang đừng đến, không thì Lưỡng Nghi Tông coi như xong rồi!

Mãi một lúc lâu sau, tiếng vổ tay như sấm mới dần dần biến mất.

“Ha, xem ra người tình cũ của em không đến thật rồi!”, ưng Thương chán chường lắc đầu, cũng chẳng bất ngờ.

Tình huống như này mà một tên nhóc nhãi nhép dám đến mới là lạ.

“Choang!”

Ưng Thương vứt cái ly rượu vang trong tay xuống đất, nói với đao phủ: “Ra tay đi!”

Cùng lúc đó, bốn gã đao phủ cũng giơ thanh đao trong tay lên cao.

Lỉnh khí bùng nổ, bố thẳng về phía cố của bốn người Trình Lâm Phong!

Ngay giây phút sống còn ấy, bỗng dưng!

“Ầm!”

Một tiếng nổ mạnh vang lên, ngay sau đó, một vật đen tuyền bổng bay thắng từ bên ngoài cổng chính vào!

Nó kéo theo một luồng linh khí điên cuồng, trực tiếp đánh bay bốn gã đao phủ!

Thanh đao trong tay bốn gã đao phú cũng nố tung!

Sau đó, nó cũng không có dừng lại mà vân bay thẳng về phía Ưng Thương.

Nhưng, nó không có đập vào người Ưng Thương, mà là dừng dưới chân hắn!

Lúc này, mọi người, kế cá Ưng Thương và Âu Dã Tư Linh đều nhìn thấy hình dạng của thứ kia là gì!

Đó là một cái đầu người!

Một cái đầu người đầy máu, quấn quanh tóc

đen!

Vả lại, còn là đầu của Ưng Sát!

Giờ phút này, tất cả mọi người đều ngơ ngác.

Sao Ưng Sát lại chết được?

Một số người cũng biết Ưng Sát, gã chính là cận vệ của Ưng Thương!

Đánh chó cũng phải nhìn mặt chủ, ai dám giết gã vậy?

Mặt mày mọi người ngơ ngác tràn ngập sự khó hiếu!

Còn Ưng Thuơng lại nhìn chằm chằm Ưng Sát mở to mầt, chết không nhám mát, sác mặt lập tức trở nên hết sức dữ tợn, gân xanh gồ lên.

Âu Dã Tư Linh bên cạnh thấy đầu của người nọ thì trong con ngươi xinh đẹp bổng toát ra một sự hết sức vui sướng!

Cùng lúc đó, chỉ thấy trên thảm đó, chẳng biết khi nào thì xuất hiện một bóng người!

Một bóng người cao to đang khiêng một cái quan tài!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK