Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đó là sức mạnh đại đạo!

Trời và đất cuối cùng không tha cho luồng sức mạnh sắp xuất hiện này, đại đạo thần phục, muốn hạ xuống hình phạt của trời, trừng phạt đính Long Văn!

“Ầm!”

“Tí tách!”

Từng đường tia chớp như thân cây to lớn từ trên trời hạ xuống về phía đại trận, biến điện nhằm vào đại trận mà giáng xuống!

Nhưng,

Những hình phạt của trời này ớ trước trận văn rõ ràng không đáng nhắc tới, trong lúc rơi vào trận văn liền bị đại trận nuốt lấy, không nối lên một gợn sóng!

Trong toàn bộ đại trận,

Không gian không tồn tại, trời không tồn tại, đất không tồn tại!

Trong hư không tối đen chỉ còn lại đường vân vỏ tận, giống như đang bày ra một con đường lớn đáng sợ nào đó, bao phủ Trần Đức, ưng Thôn, ưng Huyết, sát ý vô hình tỏa ra ngoài đại trận, trời lắc lư, đất rung chuyển, khiến vô số người kinh hãi.

“Bụp!”

ưng Chiếu nhận ra điều không ổn, đầu tiên nhờ đến sự hỗ trợ ỏng ta đã thoát ra khỏi đỉnh Long Văn, mang theo thần uy vô thượng hạ xuống, dùng một chiêu võ kỹ địa giai cao cấp đánh về phía đại trận.

Nhưng,

Cũng không có ích lợi gì, ông ta bị ngăn cách bên ngoài đại trận, không thế nào tiến vào, ngay cả đến gần cũng sẽ bị chấn động cực lớn.

Sắc mặt ông ta u ám, dâng lên dự cảm xấu.

Trên dưới nhà họ Ưng, thậm chí cả mấy trăm ngàn võ giả bên ngoài cung Bất Tử nhìn về phía đại đạo khủng khiếp giữa trời đất, còn có từng đường sắc tím sắc vàng lóe sáng, chấn động đến tột đỉnh.

Bọn họ chưa từng thấy qua tình cảnh này? Phải có thần uy thế nào mới có thể kinh thiên động địa?

“Nếu tôi đến gần trận pháp, chắc chần sẽ chết”,

một lão võ già thầm nói, ông ta dám kết luận, nếu đến gần trận pháp kia, e rằng chỉ là thiên địa đại đạo cũng có thế nghiền chết ông ta!

“Đúng vậy, quá kinh khủng, rốt cuộc bên đó đã xầy ra chuyện gì?”

“Chẳng lẽ là thủ đoạn của nhà họ ưng?”

Tất cả mọi người kinh hãi, trong đám người, đôi mắt trong veo của Tỏ Lăng Tuyết cũng vô cùng kinh dị, vô hình cảm thấy có một chút lo lắng cho Trần Đức.

Năm người Chu Tử Hiên, Tô Trung Dương, Diệp Lề Cuồng, Phó Vĩnh Sinh và Long Vệ thông qua không gian rời khỏi trận pháp, nếu tiếp tục ở đây có thế sẽ lại bị cuốn vào sóng gió, bọn họ sẽ không thế nào chịu đựng được.

Bên trong đại trận,

Hai người Ưng Thôn Ưng Huyết đang ớ trong trung tâm đại trận, khi cái chân của Ưng Huyết sắp chạm đến Trần Đức, ông ta cảm nhận được sự nguy hiểm, bỗng lùi lại, cảm thấy sát khí xung quanh vô biên vô tận, như biến lớn, như vũ trụ không thế nắm bắt được, trong lòng sợ hãi:

“Đây… đây là trận pháp gì?”

“Vù!”

Trả lời bọn họ là một thanh kiếm. Kiếm Long Ngâm!

Lúc này, trong đại trận, kiếm Long Ngâm biến hóa to lớn như dãy núi, đảo quét xung quanh, trên thân kiếm, từng con Kim Long lượn vòng, gầm thét, tăng sức mạnh cho trận pháp, nó thể hiện ra phưong diện kinh người, một đường kiếm quét ngang, chém về phía ưng Huyết, cái chân mà ông ta vừa thu về bị chém đứt như miếng đậu phụ!

“Phụt!”

Máu tưoi phun tung tóe, con đau dữ dội truyền đến, thần hồn ưng Huyết giãy dụa kịch liệt: “Tên nhãi đáng chết!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK