“Sư tôn, ý con không phải là vành đai an toàn mà là núi Vạn Long thật sự!”
Trần Đức ngừng một lát rồi nói thêm: “Là núi Vạn Long đầy nguy hiếm, nơi nhốt lão tổ học viện Thánh Phong!”
“Cái gì?”
Trần Đức vừa nói ra câu đó, cổ Lục Đạo đã ngấn người, chắng chút suy nghĩ từ chối: “Bát Hoang, chuyện đùa này không buồn cười đâu, con không thể đi núi Vạn Long!”
“Tại sao?”, Trần Đức hỏi.
“Còn có thể là tại sao nữa, đương nhiên là vì con sẽ chết”.
CỔ Lục Đạo bĩnh tĩnh nói: “Con cũng biết rõ chuyện núi Vạn Long, đi vào trong đó chẳng khác nào tự tử”.
Là một đại viện trưởng nên Cổ Lục Đạo biết rất rõ tình hình trong núi Vạn Long!
Đừng nói là Trần Bát Hoang, ngay cá ông ta đi vào cũng chưa chắc lành lặn đi ra nổi!
Phải biết rằng, lúc trước ông ta và mấy vị viện trường hợp tác cũng mới khó khăn lắm vòng ra được một vành đai an toàn!
Cao thủ trong núi Vạn Long đã sớm vượt qua khỏi sự hiếu biết của họ!
Đến giờ, nơi đó vẫn là cấm địa của học viện Thánh Phong!
CỐ Lục Đạo cũng không phái là chưa từng thứ cho đệ tử đi vào để có thể đạt được cơ duyên.
Nhưng, đều hề đi vào cũng chỉ có một quả đó chính là chết!
Chưa có ai có thể còn sống mà đi ra!
Khi ông ta hơn một trăm tuổi thì cũng từng đi vào núi Vạn Long, nhưng chưa đi được một phần ba đã không chịu nổi và bị thương nặng!
Lúc ấy, nếu không phải sư tôn ông ta liều mạng đến cứu và dạy dỗ thì Cổ Lục Đạo đã chết từ lâu rồi!
Thế nẻn, khi Trần Đức muốn đi núi Vạn Long phản ứng đầu tiên của Cố Lục Đạo chính là từ chối, nghiêm khắc từ chối!
Ai cũng có thể đi thử, riêng Trần Bát Hoang là
không được!
Bởi vì, Trân Bát Hoang là đệ tử đắc ý và được ông ta xem trọng nhất. Cổ Lục Đạo không muốn Trần Đức xảy ra bất cứ sơ suất gì!
Cũng vì thế nên dù Trần Đức đi đến một nơi như Trái Đất, ông ta cũng lén lút cử người tin được bên cạnh đi bảo vệ.
“Sư tôn, con muốn và nhất định phải đi núi Vạn Long”.
Trần Đức nói với giọng quá quyết, kiên định, không chút nhượng bộ.
Anh đã bỏ lỡ Đại Thiên Bí cảnh rồi nên không muốn bỏ qua núi Vạn Long.
Núi Vạn Long đã có mấy ngàn năm chẳng ai bước vào, bên trong chắc chắn có rất nhiều tài nguyên, nhiều đến mức mà người thường khó có thế tưởng tượng nổi!