Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ba người vốn đã vô cùng mạnh mẽ, bấy giờ, họ biết rõ mình không thế đánh lại Trần Đức nên đã dồn hết những sát chiêu mạnh nhất.

Trước khi ra tay, bọn họ như hố đói ngấu nghiến rất nhiều đan dược, cưỡng ép tăng lên mấy bậc cảnh giới, với Đoàn Long Sinh mà nói, thì trực tiếp nháy lên cảnh giới Cố Bán.

Đồng thời, họ lại thi triển võ kỹ mà mình kiêu ngạo nhất!

Chẳng hạn như ‘Tuyệt Thiên Hoán Địa” của Trần Xung, đó chính là võ kỹ mạnh nhất cúa Bát Nguyên Tông, chỉ có võ giả cảnh giới cố Bản mới được phép tu luyện võ kỹ này.

Hơn nữa, bản thân Trần Xung cũng rất mạnh, “Tuyệt Thiên Hoán Địa Chú” đẫ đạt tới trình độ khúng bố, đáy biển Tây Hải hoàn toàn sôi trào, một chú ngữ, kinh văn cổ quái kéo dài xuất hiện, dường như cả trời cũng không thế chịu nối, không gian như một vách núi đen sụp đổ xuống, có vẻ như thời gian

cũng dừng lại, chỉ những tà âm trong không gian thôi cũng đã khiến rất nhiều võ giả Hái tộc phát điên, muốn tự bạo rồi.

“Sinh Tử Kiếm” của Bàng Lâm cũng vô cùng mạnh mẽ, đó là một loại võ học cấm kỵ, một khi thực hiện sinh tử kiếm thì chỉ có hai kết cục, một là ké địch chết, hai là người tung chiêu chết, không có đường lui, được dùng trong trận chiến sinh tử thì yếu được chắc?

So với hai người họ thì Đoàn Long Sinh yếu hơn một chút, nhưng khí thế cũng vô cùng khủng bố, một chiêu thần thông như kéo quỷ hồn bò tới, gào khóc thảm thiết giữa đất trời, vô số tà ảnh hiện lên, khí đen phủ đầy trời.

Không chỉ võ kỹ.

Bọn họ còn tung ra trận pháp, quyến trục, các loại vũ khí, có thế nói là lấy hết vốn liếng của cải ra, vô SỐ huyền quang nở rộ, trận văn không ngừng xuất hiện, thậm chí còn cắt ngang cả nước biển Tầy Hải, hào quang bắn thẳng xuống mặt biển.

Thật Sự quá kinh khủng, ba người bắt tay nhau, cộng thêm rất nhiều quân bài tẩy thật sự đã dọa Hải tộc sợ mất mật.

Lẽ ra…

Trưởng lão Hài tộc cũng muốn giúp Trần Đức ngăn bọn họ lại, nhưng… Trước mắt hoàn toàn không hề có cơ hội!

Ba người dùng trận văn bao trùm lấy tất cả mọi đường thoát!

Trực tiếp phong bế cả không gian đó lại!

Không một kẻ nào có thể tiến vào được!

Hoàn toàn nhắm vào một mình Trần Đức, liều mạng, muốn giết chết anh!

Trần Đức thì sao?

Trông anh như không hề phát hiện thấy động tĩnh sau lưng, vẫn tiến về phía trước, từng bước tới gần Kim Tứ Hải, áp sát! Kim Tứ Hải, phải chết!

Ba người phía sau.

Anh toàn toàn phớt lờ!

Trong khoảnh khắc ngắn ngủi, thế công của ba người đã đến rất gần, như cơn sóng thần khổng lồ, lại như con mãnh thú hồng hoang cao mấy chục, mấy trăm vạn tập trung ập xuống người anh!

‘Tiểu Y, ba tên đó cho nhóc luyện tay luyện chân đấy…”

Trân Đức không quay đầu lại, chỉ khẽ nói.

“Bi bô, bi bô!”

Cùng lúc đó.

Con thú nhỏ màu trắng tuyết xé rách không gian, ra khỏi tiếu thế giới cúa Trần Đức, thứ ánh

sáng hiền hòa trắng noãn trên người nó như ánh trảng chiếu xuống.

Nó kêu lên y da, hình như khá hào hứng, đối mặt với thế công dao động khủng bố kia, Tiểu Y lại nở một nụ cười rất giống một con người.

Sau đó.

Lòng bàn tay bé tí của nó chợt xuất hiện cái vỏ trứng.

Là vỏ trứng từng nuôi dưỡng nó.

Chí có một nửa.

“Y da, y da…”

Ngay sau đó, miệng Tiểu Y như đang niệm câu gì đó, quanh cái vỏ trứng xuất hiện những đường vân cổ xưa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK