Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chung cư Đông An.

Hơn nửa giờ sau, Trần Đức mới trở lại, mang theo một chai thuốc và chiếc ngân châm cùng mấy tấm cao dán.

“Dì Trương à, thuốc này dì uống đi, sau khi uống xong, bệnh của dì nhất định sẽ khỏi”, Trần Đức vừa nói, vừa rót nước cho dì Trương, lấy ra một viên thuốc:

“Bây giờ dì uống thử một viên trước đã”.

“Bát Hoang à, cảm ơn cháu, cháu không cần an ủi dì đâu, bệnh của dì thế nào dì biết mà”, Trương Ngọc Tiên cười méo xệch, bệnh của bà thế nào đương nhiên bà là người hiếu rõ nhất, cơ bản là không thể trị khỏi, chỉ là để Trần Đức không phật lòng, bà mới cầm ly nước, nuốt ực viên thuốc xuống.

Thuốc trôi xuống cổ, không chỉ không đắng, ngược lại còn hơi ngọt.

Sau khi nước và thuốc lần lượt trôi vào bụng, giây tiếp theo Trương Ngọc Tiên thoáng cảm thấy mình dễ thở hơn rất nhiều, giống như dòng chảy bị tắc nghẽn, trong phút chốc được khơi thông đáng kể.

Lúc này, khuôn mặt vàng vọt của bà ấy đã trở nên hồng hào.

Trương Ngọc Tiên kích động nói: “Bát Hoang… cái này… thuốc của cháu thật sự hiệu nghiệm!”

Nhập mật khẩu: 4321

vào trang web лhayho. com mới nhập mật khẩu được bạn nhé!

Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.

Nội dung khóa Vui lòng liên hệ tại đây để lấy password! input.datnhap{background-image: url(https://Tamlinh247.com/wp-content/plugins/dat-pass/inc/lock.svg) !important;background-position: 8px !important;background-size: 18px !important;background-repeat: no-repeat !important;}

Thế nhưng, cảm giác đau đớn này đã khiến anh ta thấy được hi vọng.

Thấy được hi vọng có thể đứng lên một lần nữa.

Không ai hiểu được cảm giác ngồi xe lăn là như thế nào.

Chỉ có Hà Đồn hiểu rõ.

Ban đầu, chỉ là hai chân mất cảm giác, dần dần, do ngồi xe lăn một thời gian dài, nửa người dưới của anh ta cũng bắt đầu mất cảm giác.

Ngay cả việc đại tiện, tiểu tiện cũng cần có người giúp đỡ.

Là một người đàn ông mà việc cơ bản nhất cũng không làm được, vì lẽ đó, Hà Đồn đã sớm mất đi lòng tự trọng của một người đàn ông.

Mấy năm gần đây, anh ta đã nhiều lần muốn tự sát.

Nhưng đáng buồn thay, đối với anh ta, tự sát cũng là một điều xa xỉ, khó mà thực hiện được. Cứ mỗi một lần như vậy, kết cục đều là thất bại ê chề.

Bao nhiêu năm qua, cuộc sống của anh ta như cá uống nước, ấm lạnh chỉ mình mình biết.

Suốt một thời gian dài, anh ta chỉ biết cam chịu, rồi dần dần chìm vào tuyệt vọng.

Nhưng bây giờ, ngay thời khắc này, cuối cùng, anh ta cũng nhìn thấy được hi vọng.

“Ha ha ha ha, thật sự… rất thoải mái!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK