Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lập tức nguyên khí trong cơ thế ba Thánh Nhân bùng phát như cơn mưa bão, điên cuồng nổi lẻn, hư không xung quanh trở nên vô cùng náo động, trong khe nứt hư không xuất hiện liên tiếp phù văn trật tự đại đạo, chưa bùng nổ, uy lực đáng sợ đã tràn ngập.

Nếu mặc cho bọn họ tự hủy, với cảnh giới, thực lực của họ, e rằng cả hoàng triều Vô Cương, cả Bắc Hoang đều sẽ bị động đất, hủy diệt cùng bọn họ.

Nhưng Trần Đức cũng không lo lắng chút nào, nhướn mày: “ở trước mặt Trần Bát Hoang tôi, ngay cả tư cách tự hủy, các ông cũng không có”.

Tiếp đó một màn sáng hạ xuống bao trùm ba người ngay lập tức.

Trong cơ thể ba người, nguyên khí vốn cuồn cuộn náo động không chịu sự điều khiến, lập tức lắng xuống, trở nên yên tĩnh, giống như con cừu ngoan ngoãn, không còn bất cứ động tĩnh nào.

Một vầng sáng hiện lên bao trùm lấy cả ba người, xâm nhập vào tứ chi bách hải của Đệ Ngũ Vệ Đông, Long Hải Thăng, Tạ Bình, như dòng chảy nhỏ giọt dẩn hướng nguyên khí trong cơ thế bọn họ.

Ba người đang muốn tự bạo lập tức trở nên yẻn tĩnh, bình thường lại, mất đi hoàn toàn khả năng kiếm soát nguyên khí trong người và kim đan.

“Sao lại như thế được…”

Tạ Bình hết sức hoảng hốt, đỏi mắt biến thành màu tro tàn, tuyệt vọng nhìn chằm chằm Trần Đức.

“ừng ực”.

Long Hải Thăng nuốt một ngụm nước bọt, ông ta đã khõng thế nói nên lời được nữa, sâu trong lòng ông ta chỉ còn sự rung động và chấn động.

Đệ Ngũ Vệ Đông cũng hết sức hoảng sợ, ba người họ là những người mạnh nhất Vân Tiêu giới, đứng trước mặt Trần Bát Hoang, cả việc tự bạo họ cũng không thế tự quyết định được!

Nên biết rằng, dù là cao thủ Thánh Tố đỉnh phong cũng không thể ngăn cản ba người họ cùng tự bạo một lúc thế này!

Nhưng mà Trần Bát Hoang lại có thế làm được!

Chẳng lẽ… Trần Bát Hoang thật sự đã vượt xa Thánh Tổ rồi ư?

Tính lại tuổi tác, anh chỉ mới hơn hai mươi mà

thôi!

Hơn hai mươi tuổi mà đã đi hết con đường người khác phải mất mấy ngàn đến hơn vạn năm để điư?

Cảnh giới Thánh Nhản đỉnh phong, thực lực lại vượt xa Thánh Tổ!

Đây rốt cuộc là thứ yêu nghiệt gì mà lại mạnh đến mức không có điểm cuối như thế này? Nếu không tận mắt nhìn thấy thì ai mà dám tin cơ chứ?

“Cậu… Rốt cuộc cậu đã mạnh đến mức nào?”

Rất lâu sau đó, môi Đệ Ngũ Vệ Đông run rẩy, hỏi với chất giọng trầm thấp.

Trần Đức không trả lời câu hỏi của ông ta, mà chỉ nói: “Để cho các người chết như thế thì thoải mái quá, cậu tôi đã bị các người tra tấn, cộng thêm tính mạng của hơn sáu ngàn vạn người, tôi không cho phép các người được chết dễ dàng như vậy”.

‘Vậy nên…’

Trong tay Trần Đức là nguyên khí ngưng tụ, một chưởng đánh xuống, hướng về cả ba người.

“Rắc!”

Chỉ nghe thấy một tiếng vang trong trẻo, kim đan của ba người đã vỡ vụn, thức hải đổ xuống, khô cạn, thần thức trở nên tối tăm, suy yếu!

“Không!”

Cảm nhận được tình trạng của mình, mặt Long Hải Thăng đầy dữ tợn gào lẽn.

Khóe mắt Đệ Ngũ Vệ Đông và Tạ Bình phủ đầy tơ máu như mạng nhện bao trùm lấy cả con ngươi, đầy tuyệt vọng!

Tàn phế rồi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK