Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghĩ mà sợ!

Thật sự nghĩ mà sợ!

Lục Âm Dương cảm thấy vô cùng may mắn khi trước đó không vì Chu Tu mà đối đầu với Trần Đức, không thì cái chết của ỏng ta chắc sẽ thảm hơn Thạch Thiên ấy nhỉ?

Dù sao, xét về thực lực cá nhân thì ông ta hoàn toàn không phải đối thủ của Thạch Thiên!

Mọi người gần như sắp quên hít thở như thế nào, cả đám đều cực kỳ hoảng sợ, mở to mắt, há hốc miệng, quên cả nói chuyện và hô hấp.

“Bich!”

Cuối cùng, có người trực tiếp nghẹt thở, ngất xỉu!

Không chỉ một mà ít nhất 40 50 tu sĩ đã ngất

xỉu tại chỗ.

Bọn họ thật sự không thể chịu đựng nổi sự chấn động và khúng bố hết lần này đến lần khác do Trần Bát Hoang mang lại!

Khoảng 200 300 giây sau…

“Xì xào!”

Một trăm ngàn người trên quảng trường hoàn toàn bùng nổ gây ra từng tiếng tru tréo ồn ào, hỗn loạn!

“Trần Bát Hoang, trâu bò!”

‘Tràn Bát Hoang, trâu bò!”

“Trần Bát Hoang, tôi yêu anh!”

Từng tiếng hò hét như thủy triều càn quét đinh tai nhức óc, vang vọng bầu trời vang lên!

Tất cả mọi người đều bùng nổ, Trần Bát Hoang hoàn toàn trở thành tiêu điếm duy nhất của hiện trường!

Gì mà Bàn Chiến, Trình Nhất Kiếm, Lăng Không đều hoàn toàn bị quên đi, chẳng một ai nhắc tới nữa!

Đạo sĩ Đoạn Nguyên kích động đến nỗi mặt đỏ tía tai, hết sức phấn khích, cảm thấy vui mừng và kích động cho Trần Bát Hoang!

Quách Ly Long cắn răng, lúc này ông ta thật sự hối hận, hối hận trước đó không nên kiêu ngạo nói những lời kia. Một yêu nghiệt đỉnh cấp như Trần Bát Hoang vì ông ta mà không gia nhập Tiêu Lôi Môn. Sau khi trở về, ông ta chắc chắn sẽ bị phạt!

Những tông môn, thế lực còn lại đều tiến lên hỏi Trần Đức có muốn đối ý không và đưa ra điều kiện càng khiến người ta khó có thể cưỡng lại hơn ban nãy!

Trước đó, không ai nghĩ đến anh lại khủng bố như vậy!

Địa Tôn tầng 5 lập tức giết chết Thiên Tôn tầng

2!

Giữa hai cảnh giới ấy hơn kém nhau cả 4 cảnh giới nhỏ và một cảnh giới lớn đó…

Hơn nữa, thực lực của Thạch Thiên cũng có thể chiến đấu vượt cấp!

Trần Bát Hoang thật sự đã khiến mọi người chấn động!

Giang Đồng Hải – trưởng lão Thái Dương Cung nhìn cái xác của Thạch Thiên mà sợ hãi lo lắng không thôi, vẻ mặt trắng bệch như người chết, ông ta cực kỳ tức giận, lại không dám ra tay với Trần Đức nên hết sức ức chế!

“Mọi người, tôi đã quyết định sẽ gia nhập Lưỡng Nghi Tông rồi”, đối mặt với từng cành ô-liu vươn tới, Trần Đức vẫn vững lòng, mỉm cười từ chối.

Trình Lâm Phong kích động đến nỗi run rấy, mọi thứ trước mắt thật không chân thật cứ như là mơ và ảo giác. Nhưng ông ấy dám chắc đây là sự thật, đôi mât đỏ bừng!

Đa số thế lực và tông môn đều vô cùng thất vọng lắc đầu, Trần Bát Hoang… vẩn quá kiêu ngạo, hoặc có thế nói là quá ngu, đã đánh giá quá thấp sự chênh lệch giữa các thế lực với nhau.

Sự chênh lệch ấy không phải là toàn bộ thế thế lực, mà là tài nguyên tu hành!

Cuối cùng, bọn họ chỉ có thể đưa mắt nhìn về phía đám Lăng Không, Hoa Linh Vy, Bàn Chiến, Hàn Hư, Trình Nhất Kiếm…

“Cô Tư, cậu Bàn, cậu Lăng…”, Ấn An Sương tiến lên đầu tiên, trực tiếp tìm ba người Hoa Linh Vy,

Lăng Không, Bàn Chiến: “Ba người có bằng lòng gia

nhập Tiêu Lôi Môn không? Chỉ cần các cô cậu đồng ý thì đương nhiên sẽ được xếp vào đệ tử trung tâm của Tiêu Lôi Môn!”

“Tôi đồng ý!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK