Trần Bát Hoang là thần tượng của rất nhiều thanh niên trẻ, là mục tiêu truy tìm của bọn họ, nhưng khi thực sự xuất hiện trước mặt bọn họ, bọn họ lại không biết trân trọng.
Từng ánh mắt nhìn về phía trước, tập trung lên người Trần Đức.
Nếu không phải người của nhà họ Trần vạch trần thân phận của anh, ai có thể ngờ, một thiếu niên trông chỉ khoảng mười mấy tuổi lại là người vang danh thế giới đại thiên mười một năm trước?
“Trần Bát Hoang, quả nhiên là mày!”, sắc mặt vị đại chí tôn đó tỏ ra lạnh lùng, băng lạnh: “Không ngờ, hôm nay, mày đã thành phế vật, ha ha, cũng tốt, hôm nay. Trần Dược tao phải báo thù cho bố tao, cho cường giả nhà họ Trần đã qua đời!”
“Ầm!”
Liền sau đó, ông ta trực tiếp ra tay!
Không có gì đế nói, nhà họ Trần và Trần Bát Hoang tuy chảy cùng dòng máu, nhưng lại có huyết thù!
Mười một năm trước, nhà họ Trần mất đi một vị vô lượng tôn, ba đại chí tôn, bốn đại tổ, tổng cộng tám vị cường giả, tất cả đều là đẳng cấp trụ cột hàng đầu của nhà họ Trần, cái chết của họ, gây ra cho nhà họ Trần tai họa gần như mang tính hủy diệt, hơn nữa, tằng tố của Trần Bát Hoang, Trần Hành Giả còn dẫn đi một nhánh của bọn họ, nếu không phải nước Vĩnh Hằng quan tâm, bù đắp cho bọn họ, thì e rằng cả nhà họ Trần đã không còn là thế lực viễn cổ nữa!
Chiến xa ầm ầm, dường như sống lại, hóa thành mãnh thú hồng hoang, cao đến trăm trượng, cuồn cuộn đi đến, dấy lẻn gió bão không gian, khuấy đảo không gian, trong tay Trần Dược xuất hiện một con rìu chiến, đại đạo quấn thân, dầm lên không trung, tấn công về phía Trần Đức, trật tự vô tận cũng đứt doạn dưới rìu của ông ta, âm thanh phập phập liên miên bên tai.
“Ầm ầm!”
Trong phút chốc, khỏng gian xuất hiện từng đường trật tự mới, bảo vệ không gian ổn định, vùng tiếu thiên địa này rất đặc biệt, kể cả Trần Dược cũng không thế tiêu hủy nơi này nếu đổi lại ở bên ngoài, e rằng một chiêu của ông ta giáng xuống, trong bán kính ngàn dặm sẽ sập đố, hóa thành đầm bùn.
“Soạt!”
“Soạt!”
“Soạt!”
Cùng lúc đó, mấy âm thành phá gió vang lên.
Hiên Viên Chiến cùng với cường giả sống đến cấp hóa thạch của tộc Hiên Viên bay đến trước Trần Đức, thực lực ít nhất cũng là đại chí tôn.
Ngoài ra, Đoàn Sơn Nhạc cũng chặn trước người anh, giơ ngón tay, đánh tan sức mạnh hủy diệt, đánh cho đòn tấn công vô tận của Trần Dược đến tiêu tán không bóng không hình.
Trần Dược và cả chiến xa cùng bay ra ba năm trăm mét, Bạch Lăng của thần quốc Vĩnh Hằng ra tay, chặn đứng ông ta, bảo vệ bên cạnh ông ta, ánh mắt bình tĩnh, giống như vị thần bên ngoài, không có chút cảm xúc dao động, thản nhiên nói: “Trần Dược, đừng ra tay ở đây”.
“Nhưng…”, Trần Dược muốn nói gì, Bạch Lăng nhìn ông ta một cái, ông ta câm miệng hoàn toàn, không dám nói thêm một câu.
“Mộ Bát thần là quan trọng nhất”, Bạch Lăng nhìn sang Đoàn Sơn Nhạc: “Tôi nghĩ, Đoàn huynh cũng không muốn dấy lên một trận đại chiến ờ đây chứ?”
“Đương nhiên”.
Đoàn Sơn Nhạc gật đầu.
Trong lòng ỏng ta biêt rõ, sức anh hưởng của Trần Bát Hoang quá lớn, một khi đánh nhau thực sự, sẽ gây nên một trận chiến mang tính hủy diệt, chưa nói đến hai cường giả cấp thần như ỏng ta và Bạch Lăng, Hiên Viên Liệt sống đến hóa thạch của tộc Hiên Viên, còn có mạch Thiên Yêu Hoàng chưa từng xuất hiện, đều là thế lực hàng đầu tuyệt đối trên thế giới này.
Còn bên phía nhà họ Trần, kinh doanh hơn mười vạn năm, đương nhiẻn thực lực cũng không thế đánh giá thấp.
Một khỉ đánh nhau, thì ảnh hưởng cực lớn!
Rất có thể hai bên đều sẽ bị tổn thất không thể ước lượng được, ngược lại còn khiến người khác được lợi.
Đoàn Sơn Nhạc quay đầu, nhìn Trần Đức vẫn bình tĩnh trong lòng không khỏi cảm khái.
Năm đó, khỉ ở Vân Tiêu Giới, thiếu niên này chỉ là một võ giả bình thường, nhiều năm trôi qua bất giác đã trở thành nhân vật lớn từ lúc nào, ngay cả thế giới đại thiên này cũng có chỗ đứng cho anh, trên người anh ngưng tụ ra một tấm mạng nhện, còn anh, là trung tâm của mạng nhện, chỉ động vào một sợi tóc là rung cả toàn thân.