Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Bốp!”

Nhưng mà…

Hai người lại bị đánh bay một lần nữa, một chưởng của Trần Tử Phi đánh tới, hư ảnh sau lưng Trần Đức cũng nhạt đi rất nhiều, lảo đảo sắp ngã.

Quần áo Tô Y Y lại một lần nữa rách nát tả tơi, ngụm máu tươi phun ra, mặt khó coi hơn cả người chết.

“Ấn ký thiên đạo?”

Trần Tử Phi vừa liếc mắt đã nhận ra sự bất phàm của Tô Y Y: “Được lắm, tôi lấy!”

Hắn ta không vô nghĩa nửa lời, như một vị thần đứng tít trên cao, đưa ra phán quyết cho Trần Đức và To Y Y.

Sau đó.

Cánh tay nhẹ nhàng vung lẻn.

Nguyên khí vô biên vô hạn lại ngưng tụ một lần nữa, cả vòm trời và không gian đều run lên đầy bất an, như gặp phải đại nạn gì đó, đất trời rung lâc, rất nhiều võ giả không thế đứng vững được.

Một đạo huyền quang tạo thành đại ấn như núi cao mười vạn trượng đè xuống Trần Đức và Tô Y Y.

Nếu nó rơi xuống người họ, hai người chắc chắn sẽ bị thương rất nặng!

“Má, dù tôi có chết cũng phải kéo anh theo!”

Ánh mắt Trần Đức trở nên tàn nhẫn, Nguyên Khí trong người trờ nên mạnh mẽ, lập tức muốn tự bạo.

“Trần Tử Phi, lá gan cậu lớn quá rồi nhỉ, dám giết cả bạn tôi!”

Đúng lúc này.

Đột nhiên…

Xa xa, một vầng sáng chói mầt nhanh chóng tới

gần!

Nhìn kỹ lại, đó là một con dao phay rất lớn!

Dao phay lóe ra tia sáng âm u, không ngừng quay cuồng, che trời, mang theo sát khí thông thiên diệt địa từ xa bay tới, đánh vào đại ấn của Trần Tử Phi!

“Ầm!

M

Dao phay nổ mạnh, chỉ mất nửa giây đã phá nát đại ấn, sau đó xoay tròn bay về tay của một người.

Đó là một tên mập, trông có vẻ hết sức vô hại, mặt tươi cười, quần áo hết sức đơn giản, trông cứ như một bức tượng Di Lặc, dao phay khổng lồ trước đó cũng đã trở về kích cỡ bình thường nằm trong tay hắn ta.

Tu La Tử!

Nhìn thấy hắn ta, Trần Đức chợt ngẩn ngơ.

Anh đã đế ý thấy Bàn Tử đứng trong đám đông vây xem xung quanh, nhưng không ngờ hắn ta lại ra tay vào lúc này.

“Ngại quá, tới trê rồi”.

Tu La Tử cười hơ hớ đi tới trước mặt Trần Đức: “Cậu không thế chết được, tôi còn đang chờ cậu làm thịt khủng long cho ăn mà, hà hà!”

“Tu La Tử?”

Cùng lúc đó, mọi người trên đảo Khốn Long đều nhận ra người vừa xuất hiện.

Mặt nghệt ra.

Trần Bát Hoang lại quen biết với vị sát thần này

ư?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK