Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vì vậy,

Đá Mạc Ly Tiêu ra!

Miễn cưỡng xếp Trần Đức ở vị trí một trăm.

“Mẹ kiếp!”

Mạc Ly Tiêu nhìn bảng hào kiệt trong tay, một quyền đập vỡ cái bàn trước mặt, hẳn ta giận dữ không kìm được, vẻ mặt dữ tợn:

“Trần Bát Hoang, ông đây nhất định phải giết chết mày!”

Giữa trưa ngày hôm sau, vết thương của Trần Đức dưới sự trợ giúp của điều dưỡng và đan dược, cuối cùng đã hồi phục bảy tám phần, vừa mở mắt anh liền giao tiếp Linh Lung:

Tinh Lung, không phải nói sau khi vết thương hồi phục sẽ giúp tôi đề thăng thực lực sao?”

“Tên nhãi này, anh gấp quá đấy”,

Linh Lung bất đắc dĩ nói.

“Chí còn lại sáu ngày là đến kỳ sát hạch rồi, có thể không gấp gáp được sao…”, Trần Đức rót đầy một bình rượu, uống liên tục mấy ngụm lớn, anh tràn đầy mong đợỉ,

“Dù thế nào cũng phải đi Vân Tiêu Giới một chuyến, không thể bị đào thải”.

“Chính xác, thời gian không còn nhiều nữa, đi thôi, chúng ta đến giới hải một chuyến”, Linh Lung cực kỳ hài lòng với vẻ khẩn trương cuống cuồng của Trần Đức.

“Giới hải?”

“Giới hải là một vùng biến của thành Thông Thiên, dù ờ vị trí nào đến đây cũng phải qua giới hải, nó nối các vị trí với nhau”.

Linh Lung biết Trần Đức không hiểu, cô ta giải thích cho anh:

“Trần Đức, tôi không biết trên người anh có bí mật gì, người bình thường tu hành nếu muốn đột phá, nhất định phải thỏa mẫn hai điều kiện, một là thực lực, hai là nhận thức, hai thứ đó thiếu một cũng không được”.

“Mà anh… nhận thức không tồi, dù là công pháp hay võ kỹ, đến tay anh rất nhanh đã có thể giác ngộ, nói cách khác, bây giờ anh chỉ cần tài nguyên phong phú, thực lực anh sẽ đề thăng nhanh chóng!”

Đương nhiên Trần Đức biết rõ vì cái gì, anh trải qua quá nhiều quá nhiều sinh tử ly biệt, lòng người nóng lạnh hoàn toàn khác với những người lớn lên từ trong nhà kính.

Đây là điều thứ nhất,

Thứ hai,

Chính là truyền thừa trong Âm Dương Kỉnh!

Cuốn sách trong không gian kỳ dị đó quả thật sự là chí bảo, các loại công pháp và tâm pháp vô cùng nhiều, mỗi một loại đều là thượng thượng đẳng!

Hơn một ngàn quyển sách, mấy trăm bản công pháp, mấy trăm bản tâm đắc, mà anh ờ trong không gian kỳ dị giống như trải qua thời gian một năm, mười năm!

Khoảng thời gian đó, thứ anh nắm giữ đã sớm vượt qua rất rất nhiều người, quá nhiều thứ đã vượt quá mức quy định lĩnh ngộ.

Điều này giống như một đứa trẻ mới bắt đầu học tiếu học nhưng lại có kiến thức của bậc đạị học và tiến sĩ, chỉ thiếu mỗi trưởng thành về mặt cơ thể.

Bằng một cách tự nhiên, năng lực lĩnh ngộ của Trần Đức vượt xa mọi người.

Đây là bí mật của anh,

Tạm thời anh không thế nói ra,

Linh Lung vẳn đang giải thích chuyện liên quan đến giới hải:

“Giới hải là vùng đất nối liền các vị trí linh khí của các giới đều hội tụ ở đây, vì vậy ở đó không những xuất hiện một vài kỳ trân dị bảo, mà còn là vùng đất tuyệt vời đế tu hành”.

“Linh Lung, sao cô hiểu rõ về thành Thông Thiên như vậy?”, Trân Đức kỳ quái hỏi.

“Ha ha, thứ chị đây tìm hiểu có nhiều lắm, hiếu biết về một thành Thông Thiên không phải là rất bình thường sao?”, Linh Lung nói: “Còn không lên đường, ngớ ra làm gì?”

“ừ, vậy thì đi Ị’

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK