Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tim Hoàng Ba như muốn nhảy ra ngoài, nhất thời nói không nên lời: “Cậu…cậu chủ Dụ, tôL.tôi chí

“Anh là giáo viên hướng dẳn, rất trâu bò, rất lợi hại sao?”, hắn ta còn chưa nói hết câu, Dụ Lực đã hỏi tiếp.

“Không không không, cậu Dụ, tôi sai rồi, tôi sai rồi!”, sâc mặt Hoàng Ba kinh hãi, không còn vẻ tự tin như vừa rồi, gần như sắp khóc đến nơi!

Nếu hắn ta biết Dụ Lực cũng ở đây, có đánh chết hẵn ta, hân ta cũng sẽ không ra mặt bảo vệ Âu Dã Tư Linh, Dụ Lực giết người chưa bao giờ chùn tay, giáo viên hướng dẫn chết trong tay hắn không mười thì cũng tám.

“Còn về Âu Dã Tư Linh, các người muốn làm gì thì làm, tôi đi ngay đây, cậu Dụ, cô Chu, tôi sẽ đi ngay!”, Hoàng Ba gật đầu thi lễ như một con chó, không hề cảm thấy mẩt mặt trước mặt nhiều đệ tử như vậy.

“Đi? Anh thật sự cho rằng Chu Tư Linh tôi dễ ức hiếp? Ra vẻ ta đây xong còn muốn chạy?”, Chu Tư Linh lạnh lùng hừ một tiếng.

“Không phải anh nhất định phải đưa Âu Dã Tư Linh đi sao, bây giờ anh đưa cô ta đi thử xem?”

“Cô Chu, tôi sai rồi, tôi sai rồi!”, tâm trạng Hoàng Ba hỗn loạn, cúi rạp người trước Chu Tư Linh, lưng ướt đẫm mồ hôi lạnh.

Dụ Lực đứng ở trước mặt, giống nhưthần chết bao trùm lấy hắn ta, hắn ta vô cùng vô cùng sợ hãi!

“Trước khi cút hãy quỳ xuống dập đầu ba cái!”.

Chu Tư Linh dùng giọng ra lệnh thúc ép nói.

“Bụp!”

Hoàng Ba không chút do dự, lập tức quỳ xuống.

Thùng!

Thùng!

Thùng!

Ba tiếng dập đầu vang lên, dùng lực khá mạnh, trán bị lõm xuống, máu thịt lẫn lộn, đỏ tươi thê thảm!

Những võ giả ở xung quanh không khỏi rùng mình!

Mẹ nó!

Chu Tư Linh này cũng quá tàn nhẫn!

Sau này nói gì cũng không thế chọc đến cô ta!

Đến giáo viên hướng dẫn cũng thảm như vậy, đám đệ tử bọn họ nếu chọc đến cô ta, chắc chắn một trăm phần trăm sẽ mất mạng!

Tất cả mọi người có mặt đã nhớ kỹ Chu Tư Linh, thề rằng sau này có xảy chuyện gì đi nữa, cũng

không thể chọc đến người phụ nữ đó!

Dập đầu ba cái xong, Hoàng Ba nịnh nọt, cầu xin nói: “Cô Chu, tôi có thế cút được chưa?”

“Lăn đi.. “, Chu Tư Linh chống nạnh, cười khẩy vài tiếng.

Hoàng Ba lập tức đứng dậy, chuẩn bị rời đi thì đột nhiên Chu Tư Linh nói: “Tôi nói là lăn, không phải đi, anh bị điếc sao?”

“Vâng vâng vâng…”

Hoàng Ba lập tức nằm trên đất, lăn vào đám người trước sự chứng kiến của hơn một trăm đệ tử, cho đến khi Chu Tư Linh không đế ý đến hắn ta, hắn ta mới vội vàng bò dậy!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK