“Mấy người lại dám nhìn thẳng vào bốn thần?” khi mọi người nhìn thấy người đó, ông ta chậm rãi nói.
Giọng nói nhàn nhạt nghe vào trong tai tất cả mọi người, giống như vạn thủy thiên sơn đồng loạt nố tung, âm thanh đinh tai nhức óc hóa thành quy luật quẩn quanh trong thần thức bọn họ.
99.999 % tu sĩ lúc này cũng mất đi suy nghĩ, đầu óc trống rỗng, hỗn độn, theo bản năng muốn quỳ xuống đất,
Các cường giả dù ớ ngàn dặm, mấy ngàn dặm, vạn dặm lúc này dù là cao thủ núp vào trong hư không cũng bị mấy chữ đơn giản chấn động đi ra, hoảng hốt quỳ xuống,
Từng bóng người chỉ có số ít đủ mạnh, hoặc người mang chí bảo, hoặc người ở rất rất xa mới có thể đứng vững.
Mặc dù người quỳ xuống rất nhiều,
Nhưng,
Không có ai cảm thấy cái quỳ này có gì đó không đúng, kẻ yếu quỳ trước kẻ mạnh, vốn dĩ là như vậy, không phải sao?
Đây chính là Đại Thiên Thế Giới, cường giả là vua!
Huống chi,
Thân ảnh ởtrẻn chín tầng mảy kia mặc dù bọn họ chưa từng nhìn qua, nhưng từ trong khí tức đó, không khó đoán được, chắc chắn đó là một vị thần!
Không phải thần tên gọi là thần, mà là cấp Thần!
Cấp Thần chân chính!
Đối mặt với Thần, có lý do hay thực lực không quỳ sao?
Giữa trời đất, mọi âm thanh đều yên lặng.
Một vị Thần xuất hiện, hoàn toàn khiến tất cả mọi người đều ngậm miệng, cho dù trong lòng cảm khái vô tận, nghỉ ngờ mọi thứ, nhưng cũng không ai dám mở miệng nói nửa chữ.
Đừng nói là phát hiểu, ngay cả hít thở cũng phải cấn thận.
“Xì…”
Thiên Yêu Hoàng ổn định thân hình, nhìn về phía thân ảnh tay cầm quyền trượng kia, tổn thương trong cơ thể đau đến mức khiến ông ta hít một hơi lạnh, nhưng ông ta nhanh chóng bật cười:
“Còn tưởng rằng Thần Đế trong truyền thuyết kia đích thân hạ xuống, ha ha, không ngờ cũng chỉ là thăng nhãi vừa bước nửa chân vào cấp Thần… Gặp ông nội Yêu Hoàng, còn không mau xưng tên?”
“Thiên Yêu Hoàng, ba trăm ngàn năm trước cũng xem như là nhân vật trong truyền thuyết, nhưng cảnh giới này thật khiến bốn thần thất vọng…”, trên chín tầng mây, thân ảnh trăm trượng tiếng vang như sấm, truyền khắp thiên hạ: “Ông vẫn không xứng biết được tục danh của bốn thần!”
Lời vừa dứt,
Ông ta chỉ tay, đột nhiên ấn xuống.
“Vù!
n
Lập tức,
Hư không sụp đố, xuất hiện hình dáng một ngón tay, luồng sức mạnh khủng khiếp vô hình trong khoảnh khắc ép ép về phía Thiên Yêu Hoàng.
Thiên Yêu Hoàng đột phá giam cầm, vốn không phải thời kỳ đỉnh phong, người đổi diện lại là một người bước nửa chản vào Thần giới, làm sao ông ta dám khinh thường?
Lần này,
Thiên Yêu Hoàng đốt cháy máu tươi, lại một lần nữa đề thăng thực lực lẻn một bậc.
Sau đó,
Hóa thành bản thế, kỳ lân khổng lồ nghịch thiên lên, nghênh đón Bán Thần kia.
Hai luồng sức mạnh khổng lồ đụng nhau, một mảng trực tiếp hóa thành hỗn độn, hóa thành hư vô, sức mạnh va chạm, Thiên Yêu Hoàng thụt lùi mấy chục bước, trẽn người đã tràn máu, nhưng ông ta không hề lui bước, lại một lần nữa xông lên.
“Con kiến hôi, dám tranh đấu với Hạo Nguyệt?”, trên chín tầng mây, lần này Bán Thần nâng cả cánh tay, đè xuống.