Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cộp!”

“Cộp!”

“Cộp!”

Sau cánh cổng cung điện là hành lang thật dài, Trân Đức đi từng bước tới, cả hành lang chỉ có tiếng bước chân anh quanh quẩn. Hành lang rất dài, hai bên là vách đá khắc những hình thù kỳ lạ, những hình vẽ không giống người mà cũng chẳng giống thú.

“Cẩn thận một chút, những kỳ vẽ đó có thế thôi miên đấy”.

Bên trong thức hải, Linh Lung nhắc nhở.

ừm”.

Trần Đức cấn thận tiến về phía trước, khoảng vài tiếng sau, rốt cuộc anh cũng đã đi tới cuối hành lang!

Nơi này là một hồ nước!

Một hồ nước rất lớn!

Thế nhưng…

Quan trọng nhất là trong hồ không phải nước!

Mà là nguyên khí!

Nguyên khí nồng đậm!

Lượng nguyên khí đó đều ngưng tụ thành nước, thành một loại chất lỏng!

Ngoài ra…

Giữa hồ nước còn có những luồng điện đan xen vào nhau, nhảy nhót, những luồng điện đó không phải là tia chớp bình thường, dù Trần Đức đứng trên bờ cũng cảm thấy run rẩy, tim đập nhanh!

Đôi mắt Ngự Thú mở ra.

Đôi mắt Trần Đức như ánh sao bắn ra bốn phía, thử dùng thấu thị nhìn xuống mặt hồ, quan sát đáy hồ xem có sinh vật gì không…

Dù sao…

Hồ nguyên khí nồng đậm thế này, rất khó đoán được nó sẽ tạo thành loại quái vật gì…

Quả nhiên.

Chẳng mấy chốc, mắt Trần Đức đã phát hiện ra một con cá!

Con cá không lớn, cả người một màu vàng, to chừng ngón tay cái, ở Đại Thiên Thế Giới thì hình thể này có vẻ rất nhỏ, nói là vỉ sinh vật cũng không sai đâu nhỉ?

Nhưng…

Số lượng rất nhiều!

Dưới mặt hồ phẳng lặng đó là một đàn cá nhỏ đang bơi qua lại, chi chít, đảo mắt xem thử, có ít nhất hơn mười vạn con!

Nhưng, có thế thấy vảy cá màu vàng đó là những tia chớp đáng sợ đan xen, luồng điện màu tím có ánh kim, giữa màu vàng kim lại có tím.

Trên người một con cá có điện thì không sao1, chẳng là gì cả, nhưng hơn mười vạn con cũng lượn qua lượn lại một chỗ, sự khủng bố đó đúng là chết người. Dù là Trần Đức cũng thấy run hết cả da đầu, sau lưng hiện lên cảm giác lạnh lẽo.

Những con cá đó đều trốn dưới đáy hồ, trên mặt hồ không thể thấy được gì cả, nếu không phải Trần Đức cẩn thận thì ai mà ngờ được bên dưới mặt hồ phẳng lặng đó lại ấn chứa thứ dữ dội như thế.

Cùng lúc đó.

Trần Đức cũng tạo ra hình ảnh động trong thức hải về những gì mình thấy trước mặt cho Linh Lung xem.

“Điện trên người mấy con cá đó…”

Linh Lung sắp choáng váng đến nơi, nhìn chằm chằm vào những hình vẽ cảnh tượng trước mặt do Trần Đức tạo ra: “Đúng vậy, chắc chắn là nó, nhất định là nó…”

“Linh Lung, nhất định là cái gì?”

Trần Đức khó hiếu.

‘Hỗn Độn Tử Kim Lôi!1

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK