Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Vậy… chẳng phải nói có khả năng sẽ xuất hiện con đường tu luyện mới ư?”

“Rất có thể! Có lẽ khí mới còn sẽ khiến người ta tăng tuổi thọ, thậm chí cũng có thể trường sinh!”

Mấy người nói rất nhỏ, thậm chí còn thi triển kết giới để tránh người khác nghe lén, nhưng Trần Đức vẫn nghe được, trong lòng anh rất chấn hãi, nếu thực sự có loại ‘khí’ đó, nhất định sẽ gây nên sóng to gió lớn.

“ừm?”

Đúng lúc này, trong cảm nhận của Trần Đức xuất hiện mấy bóng hình quen thuộc.

Không phải ai khác, chính là bốn người Hiên Viên Tấn.

Với thân phận tộc Hiên Viên của Hiên Viên Tấn, đương nhiên Hiên Viên Tấn ngồi trên tầng hai, hơn nữa còn là phòng bao khá sang trọng.

Lúc này trong phòng bao, ngoài bốn người, còn có một người khác, đó là một người đàn ông, rất mạnh, chặn ở cửa, vẻ mặt chế nhạo nhìn chằm chằm Hiên Viên Tấn: “Đừng tưởng là tộc Hiên Viên thì rất lợi hại, nơi này là Đông Bộ Châu, địa bàn của thánh địa Tử Vi, ở đây, là rồng thì anh cũng phải cuộn lại cho tôi, là hổ thì cũng phải nằm xuống cho tôi, huống hồ anh chỉ là cảnh giới nhân đạo nhỏ bé, nếu không muốn chết, tốt nhất là đáp ứng yêu cầu của tôi, nếu không, phải chết!”

“Trình An huynh đệ, huynh đệ, đừng nóng giận!”, Mộc Nhiên tươi cười, đi lên trước, khom lưng khuỵu gối: “Anh yên tâm, Tấn ca, anh ta hiểu rồi, chỉ là muốn qua chọn bài múa sao, anh nói với cậu Chu, chúng tôi chuẩn bị, lập tức đi ngay…”

“Bốp!”

Mộc Nhiên còn chưa nói hết, Trình An đã lật tay tát hắn một cái.

Trên mặt Mộc Nhiên lập tức xuất hiện một dấu bàn tay, cả người cũng bị đánh bay lên, quay đủ ba vòng trên không trung mới rơi xuống đất, oa một tiếng, hai chiếc răng cửa từ trong miệng văng ra, hắn chấn kinh, sợ hãi!

“Ăn nói chú ý một chút, mày mà cũng xứng gọi huynh xưng đệ với tao?”, Trình An cúi nhìn Mộc Nhiên, có thế thấy rõ ràng, trên tay hắn, lúc này phủ một lớp giáp kim loại.

Bộ giáp, kim loại, là dấu hiệu của Thánh địa Tử Vi!

“Rắc rắc!”

Vừa dứt lời, Trình An dẫm gãy cánh tay của Mộc Nhiên: “Cánh tay này, coi như sự trừng phạt vì mày nói sai, có ý kiến không?”

“Không… không có…”, lúc này, Mộc Nhiên đã hoàn toàn sợ hãi, vốn dĩ, hắn cho rằng với thực lực cấp thiên của hắn, bất luận thế nào, cũng có thể đọ sức với Trình An, phải biết rằng, Trình An cũng là cảnh giới cấp thiên, chẳng phải sao?

Nhưng bây giờ hắn mới phát hiện, hai người cách nhau quá xa!

Cùng là Lăng thiên lục trọng, Trình An có bộ giáp kim loại, đủ đế giết hắn, cũng là vừa nãy Trình An đã nương tay, nếu không, bây giờ hán đã là một xác chết trăm phần trăm rồi.

Sắc mặt Mộc Nhiên trắng bệch, hoàn toàn sợ vỡ gan, toàn thân không ngừng run rẩy, thậm chí Thương Tiểu Nguyệt ớ một bên lùi lại hai bước theo bản năng.

“Vậy là đúng rồi…”, Trình An thản nhiên nhìn sang Thương Lam Tịch: “Thời gian của cậu chủ nhà tôi rất quý giá, ghét nhất là chờ đợi, cậu ấy chỉ cho tôi mười năm phút, trong mười năm phút, các người không đến, cậu ấy sẽ đích thân mời các người, đến lúc đó, kết cục, tôi nghĩ, chắc các ngươi biết rất rõ, ba chữ Chu Nhan Lạc, cũng rất nổi tiếng đấy, chẳng phải sao?”

Vừa nói ra ba chữ Chu Nhan Lạc, lập tức, bên ngoài phòng bao, người trong đại sảnh đều bị thu hut.

Chu Nhan Lạc!

Nhân vật hết sức quan trọng của thánh địa Tử Vi, người này ỷ vào đặc thù thân hận, lại thêm thực lực cường mạnh, làm việc hống hách ngạo mạn, không hề kiêng sợ, được tặng biệt hiệu ‘Chu diêm vương’, đừng nói tộc Hiên Viên, dù là nhà họ Trần từng thịnh vượng một thời, hắn gặp cũng không nế mặt.

Diêm Vương muốn anh chết canh ba, thì ai dám giữ anh đến canh năm?

Trong địa phận Thánh địa Tử Vi ớ Đông Bộ châu, bất luận mạnh đến thế nào, lợi hại thế nào, chỉ cần là người bị Chu diêm vương bắt phải chết, cho đến nay, chưa có ai sống được!

“Rất nổi tiếng”, hiển nhiên, Hiên Viên Tấn cũng từng nghe đến cái tên này, hắn gật đầu.

Cùng lúc đó, lại tiến lên trước một bước.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK