Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bọn họ trò chuyện không nhiều, Thương Lan gần như không nói chuyện suốt toàn bộ quá trình, vì lo lắng chọc giận Trần Đức, ngược lại Vân Tịch Dao không có băn khoăn về phương diện này,

Không có gì khác, chỉ vì cô ta là một trong những đệ tử kiệt xuất của đảo Định Thiên, hoàn toàn không phải người Lâm Không có thể so sánh.

Cho nên,

Dù Trần Đức chém chết Lâm Không, sau khiếp sợ ngắn ngủi, cô ta liền đúng mực, tìm hiếu một chút tình hình của Vân Tiêu Giới từ Trần Đức.

Trần Bát Hoang, với thực lực của anh, không

cần phải ở lại Vản Tiêu Giới”.

Vân Tịch Dao nhấp một ngụm trà, nhẹ nhàng nói: “Trời đất rộng lớn của Đại Thiên Thế Giới kia thích hợp với anh hơn”.

“Đúng, có điều… bảy giờ vẫn chưa phải thời điểm đi Đại Thiên Thế Giới”.

Chiến tranh Bắc Hoang mới vừa kết thúc không lâu, công việc dang dở vẫn chưa hoàn thành, đương nhiên Trần Đức không thế đi luôn.

Nhưng,

Vân Tịch Dao lại hiểu lầm ý: “Anh thiếu một bức thư tiến cử phi thăng sao? Tôi có thế giúp anh”.

“Thư tiến cử?”

Trần Đức hơi sững sờ.

“Chính là thư tiến cử từ vị trí thấp đến vị trí cao”.

Trong thức hải, Linh Lung đột nhiên nói: “Vản Tiêu Giới là một trong ngàn vạn vị trí cấp rất thấp, loại vị trí cấp thấp này muốn phi thăng phải thoả mãn hai điều kiện”.

“Thứ nhất, phải có thực lực tương ứng, chịu

đựng ăn mòn ở sức mạnh hư không. Thứ hai, phải có một bức thư tiến cử đến từ Đại Thiẽn Thế Giới, có nó rồi mới có thể thông qua hai bên vùng biên giới bình thường!”

“Nếu không có thì sao?”

Trần Đức hỏi.

“Khỏng có… vậy chỉ có thể tham gia các loại sát hạch rườm rà, sau khi thông qua toàn bộ mới có thể đi Đại Thiên Thế Giới, sát hạch đại khái khoảng nửa tháng, nhờ việc này mới có thể đảm bảo người đột phá chịu đựng được trọng lực và quy luật của Đại Thiên Thế Giới”.

“Ách… có thực lực chịu đựng sức mạnh hư không, chẳng lẽ cũng không chịu nổi Đại Thiên Thế Giới?”

Trần Đức có chút kỳ quái.

“Ngược lại không phải, nhưng anh đừng quên, trên thế giới này có bảo vật, có những người mang theo bảo vật cũng có thế chịu đựng được chút sức mạnh hư không, thật ra thì những cửa ải này cũng là đế cho người từ vị trí thấp, nếu không thực lực quá yếu, một khi đến Đại Thiên Thế Giới, lập tức sẽ chết”.

“Thì ra là như vậy”.

Trần Đức cũng sáng tỏ, không ngờ Đại Thiẽn Thế Giới còn có những quy tắc và yêu cầu kỳ quái này:

“Nếu anh muốn đi Đại Thiên Thế Giới, tỏi nguyện tiến cử cho anh”.

Trần Đức không nói gì, Vân Tịch Dao lại tiếp tục nói.

“Nhưng tôi hy vọng anh có thế gia nhập đảo Định Thiên của chúng tôi”.

Vân Tịch Dao rất luyến tiếc, cô ta nhìn ra Trần

Đức thiên phú xuất chúng, cho nên muốn chiêu mộ anh vào đảo Định Thiên.

Một mặt có thế đạt được đầy đủ tài nguyên tu hành, mặt khác, đảo Định Thiên cũng sẽ được tăng thêm một cường giả.

Nhất cử lưỡng thiện, sao lại không làm?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK