Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từng tiếng kêu thảm thiết vang lên, dưới nắm

đấm cúa Trần Đức, mấy cường giá Bán Thánh, mười mấy Thần Vương của gia tộc Đệ Ngũ hóa thành thịt nát, hơn trăm người nhà họ Tạ chấn hãi đến mức máu thịt văng tung tóe, Trình Lực còn chưa kịp nói thì thần hồn đã bị húy diệt.

Sắc mặt bốn người Long Hải Thăng, Tạ Bình, Tố Trường Không âm trầm, cực kỳ sợ hãi, cứ tiếp tục nhưvậy, không bao lâu, bọn họ cũng sẽ chết.

Bốn người không dám chậm trễ, mỗl người lấy ra một lệnh bài to như lòng bàn tay, trông như lệnh bài hình thoi được làm bằng gổ, bốn lệnh bài hợp lại với nhau, sau đó, bọn họ bắt đầu niệm thần chú nào đó, tay niết ấn.

Lời niệm chú khác nhau, tư thế tay khác nhau.

Nhưng trong lúc bốn người cùng niệm chú, niết ấn, lệnh bài hợp lại cùng nhau đó bắt đều lóe lên hào quang, sau đó, bốn lệnh bài tách ra, trong lúc đó một cánh cửa hư không xuất hiện!

Tiếp đó, bốn người cung kính đến trước cánh cứa hư không, cùng quỳ xuống!

Đồng thanh: “Cung nghênh người canh giữ!”

Vừa lúc bọn họ dứt lời, trong hư không tối tăm đó, một bóng hình bình tĩnh đi ra, đây là một ông lão mặc đạo bèo, trỏng khoáng sáu mươi tuổi, nhưng

mỗi một người đều biết rõ, ông ta không chỉ sáu mươi tuổi, e rằng phải đến sáu ngàn tuối rồi!

Đôi mắt bình lặng, thăng trầm, như đã qua rất nhiều thăng trầm bể dâu của cuộc sống, năm tháng vội vã, bộ râu dưới cằm đã dài đến trước ngực.

Ông ta vừa xuất hiện, vùng mai táng vốn không yên bình, đột nhiên, giống như cấm nhốt thời gian, bổng trớ nên bình yên hơn rất nhiều, trong khu vực mà bốn gia tộc tộc đứng trở nên yên tĩnh, tĩnh lặng, giống như thành nơi an toàn nhất.

“Bốn người các ông, trướng thành cũng rất nhanh đấy”.

Lang Thương lướt nhìn bốn người trước mặt, lần trước gặp mặt, bọn họ còn phong nhã hào hoa, tráng kiện chính trực, cách biệt một thời gian, bốn người trông như còn già hơn ông ta.

‘Tiền bối, xin người ốn định lại sự hổn loạn của nơi này!”

Đệ Ngũ Vệ Đông quỳ phục dưới đất, thái độ thành khấn, còn thành khấn hơn khi nhìn thấy Trình Lực, Huyết Đồ.

Dù sao, tuy Trình Lực, Huyết Đồ rất mạnh, nhưng vẳn còn kém hơn một chút so với Lang Thương!_________________________________________

Hơn nữa, đối với Vân Tiểu Giới, hai người bọn họ chẳng qua chỉ là khách quá giang.

Còn Lang Thương là người canh giữ của cả đại lục này!

Người trên đời đều cho rằng bọn gia tộc bọn họ là gia tộc mạnh nhất, nắm giữ Vân Tiêu Giới, trên thực tế, người nắm giữ Vân Tiêu Giới, có tư cách quản lý Vân Tiêu Giới, chính là Lang Thương!

‘Tôi đã biết tình hình ở đây”.

Lang Thương vuốt bộ râu dài, khí tức của người bề trên dập dờn lan ra từ trên người ông ta, chuyện ở đây, ông ta không muốn biết cũng khó.

Vân Tiêu Giới, đã có lúc nào có sự kiện long trọng thế này?

Thần Vương, Thánh Nhân cùng tề tựu đầy đủ, ông ta sống sáu ngàn năm, chỉ từng thấy một lần.

Chính là lần này!

Trong lúc nói, ông ta giơ tay lướt một đường!

Lập tức vùng mai táng Thần Ma chia làm hai.

ở giữa xuất hiện một đường rãnh trời.

Hư không nổi lẽn phập phồng, hồn loạn bộc phát như một vùng biến lớn màu đen ngăn cách hai bẽn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK