Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tư chất biến thái cỡ đó thì đúng là xưa nay chưa từng có!

Quan trọng nhất là anh ta thế mà lại… thế mà lại là một Luyện Đan Sư!

“Tên nhóc kia quả thật làm cho người ta bất ngờ mà…”, Hoa Huyền Khuyết nổi lên sát khí, trên gương mặt trang điểm đậm lộ rõ sát khí.

Trần Bát Hoang càng mạnh, lại càng phải chết!

Sát khí của Hoa Huyền Khuyết không hề che giấu, trực tiếp phóng ra như một con dã thú khát máu.

Hoa Linh Vy đứng cạnh rõ ràng có thế cảm nhận được nó, hoảng sợ nói: “Mẹ, mẹ… muốn giết anh ta?”

‘Đúng vậy”.

Hoa Huyền Khuyết không phủ nhận, ra vẻ chính nghĩa, âm u nói: “Tư chất của cậu ta rất cao, nhưng không nên quen con, càng không nên sỉ nhục con. Người làm nhục con, chắc chắn phải chết!”

“Mẹ, đừng mà”.

Hoa Linh Vy lắc đầu, vô cùng tủi thản. Cô ta không hiếu tại sao Trần Bát Hoang đã thể hiện ra tư châ’t cỡ đó mà mẹ vẫn muốn giết anh ta.

Cô ta chặn trước mặt Hoa Huyền Khuyết, định ngăn cản bà ta.

Hoa Linh Vy càng biểu hiện như thế, bà ta càng muốn giết Trần Bát Hoang. Hoa Huyền Khuyết nói với tên nô bộc chấp kiếm đằng sau: “Kéo con bé ra”.

“Cô chủ, xin lỗi”.

Nô bộc chấp kiếm bước lẻn trước, dùng linh khí ép Hoa Linh Vy quay về tại chổ, rồi như một bức tường chắn trước mặt cô ta.

Hoa Linh Vy bị khóa linh hải nên hoàn toàn y như một người bình thường, đương nhiên không thể thoát khỏi uy áp ấy, gương mặt xinh đẹp trở nên trắng bệch.

“Lão yêu bà, muốn giết tôi?”

Trần Đức cảm nhận được sát khí ngút trời của Hoa Huyền Khuyết, đôi mắt chợt trở nên nghiêm trọng, đành phải nghiêm túc lên.

Hoa Huyền Khuyết rất mạnh, là Địa Tôn tầng tám.

Trước mắt mà nói thì muốn đối phó bà ta thì tỉ lệ thâng chỉ có 4:6, Trần Đức 4, Hoa Huyền Khuyết 6.

Bởi vì, giới của Hoa Huyền Khuyết mạnh hơn Trái Đất và Côn Luân rất rất nhiều, hơn nữa, ai biết bà ta có con bài chưa lật nào nữa hay không?

Nhưng, Trần Đức vẳn hết sức thong dong, bình tĩnh, ánh mắt anh lướt qua Hoa Huyền Khuyết, dừng lại trên người Hoa Linh Vy hỏi: “Bà ta là mẹ cô?”

“Đúng vậy, bà ây là mẹ nuôi tôi, nuôi tôi lớn lên còn dạy võ học cho tôi”, Hoa Linh Vy tủi thân gật đầu: Trần Bát Hoang, anh mau rời khỏi đây đi, đi được bao xa thì đi, rồi từ bỏ cuộc sát hạch năm nay luôn đi. Chỉ cần còn sống thì vẫn còn cơ hội!”

Hoa Linh Vy hết sức sốt ruột, song cũng rất buồn, rõ ràng ý của cô ta là muốn Trần Đức trốn đi, trốn càng xa càng tốt, dù cho từ bỏ cuộc tuyển chọn lần này cũng không sao, chỉ cần còn sống là được.

Còn sống mới có hy vọng!

Cô ta thật sự không muốn nhìn thấy Trần Bát Hoang chết ở đây.

Trần Đức không trả lời cô ta, mà giọng điệu chợt thay đối, chắc chắn nói: “Bà ta nuôi nấng cô, nhưng cũng là thủ phạm giết chết bố mẹ cô!”

‘Cái… cái gì?”

Hoa Linh Vy chấn động, trong đôi mắt xinh đẹp toát ra sự kinh ngạc: “Trần Bát Hoang, anh… anh đừng nói lung tung, bố mẹ tôi chết trong vụ lùm xùm gia tộc, sao có thể do mẹ nuôi giết được”.

“Ha ha, cô có thế hòi bà ta, hỏi thử xem bà ta khóa linh hải cô bắng cách nào, dùng thuật pháp gì và làm sao luyện thành thuật pháp đó”, Trần Đức nghiêm túc nói, chẳng có vẻ gì là đang nói dối.

Cùng lúc đó, trái tim của Hoa Huyền Khuyết cũng trầm xuống, trong mắt có chút căng thẳng và kinh ngạc!

Trần Bát Hoang thế mà lại phát hiện ra bí mật của bà ta?

Sao mà cậu ta lại biết được?

Trên mặt Hoa Huyền Khuyết vẳn bình tĩnh như không, nhưng ánh mắt lại trở nên ác độc!

Mặc kệ sao cậu ta lại biết được thì đều phải giết chết cậu ta!

“Thằng ôn con, bớt châm ngòi ly gián đi, mối quan hệ giữa tôi và Linh Vy há là loại vô liêm sỉ như cậu có thế chia rẽ chắc!”

Hoa Huyền Khuyết không chờ Trần Đức nói chuyện đã trực tiếp ra tay!

Bà ta không dám đế Trần Đức nói thêm gì nữa, cứ mặc anh nói tiếp thì Hoa Linh Vy chắc chắn sẽ nghi ngờ, chuyện năm đó tuyệt đối không thế lộ ra được, không thì hậu quả sẽ khôn lường!

Bà ta phải giết chết Trần Bát Hoang! Không thể cho đối phương một cơ hội nào được.

Phút chốc, cơ thể Hoa Huyền Khuyết nhoáng lên, lập tức đã xông tới trước mặt Trần Đức.

Con ngươi Trần Đức co rụt lại, nhanh

thật!

Tốc độ của Hoa Huyền Khuyết quả thật nhanh đến chóng mặt, nên khi đôi mắt anh ớ trạng thái bình thường đã không thể nhìn thấy được quỹ đạo di chuyến của bà ta!

Trần Đức lập tức mờ thấu thị nhãn ra.

Ngay giây phút ấy, Hoa Huyền Khuyết giơ tay lên, đấm một quyền về phía Trần Đức. Nắm đấm của bà tỏa ra ánh sáng chói mắt, một luồng năng lượng khủng bố lại điên cuồng như núi lửa sắp phun trào chợt bùng lên nố ầm

ãm.

Càng khiến người ta hoảng sợ là nếu nhìn kỹ thì một quyền của bà ta còn mơ hồ xuất hiện một cái đầu sư tử đang gầm rú xông tới.

Một quyền này, ít nhất phải có 7000 8000 Long Tượng lực!

Con số này quả thật là khủng bố!

Phải biết rằng, dưới tình huống không thi triển cửu Trọng Cực Ảnh thì toàn bộ lực bộc phá của Trần Đức cũng chí có 10000 Long Tượng lực!

Mà Hoa Huyền Khuyết chí là thuận tay đã có 7000 8000 Long Tượng lực!

Điều này thật sự khá là đáng sợ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK