Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mọi người đang bàn tán ở đây.

Thì đột nhiên.

Lại một hơi thở khủng bố lan tràn.

Trần Bát Hoang trực tiếp đột phá qua Khai Thiên, đạt tới cảnh giới lớn thứ hai trong cấp Thiên, cảnh giới Đạp Thiên!

Hơn nữa.

Vần chưa hề có dấu hiệu dừng lại.

Cảnh giới Đạp Thiên nhất giai, nhị giai… Lục giai… cửu giai… cảnh giới Đăng Thiên!

Ầm ầm ầm!

Những tiếng nổ mạnh đầy đáng sợ vang đến tận mây xanh, Trần Đức đột phá trực tiếp kéo đến tất cả dị tượng giữa đất trời, vốn là một đêm tối trời trong, nhưng bấy giờ lại xuất hiện mười mặt trời đầy chói chang, chiếu rọi khắp bốn phương tám hướng, chói lóa cả mắt, hơn nữa bên kia mặt trời rực rỡ ấy lại là mười vầng trăng sáng vô ngần.

Sau lưng anh như xuất hiện một ma ảnh, hư ảo huyền mộng, nửa thật nửa giả, như thể anh đang khoanh chân ngồi đó, ma ảnh cao tận nghìn trượng, thậm chí là vạn trượng, mười mặt trời chói chang, mười mặt trăng tuyệt thế xoay xung quanh, một bên trắng sáng không chút tỳ vết, bên kia là màn đêm xoay vần, sát khí bùng nổ, một nửa khóc, một nửa cười, nửa như ma, nửa như Phật!

Trần Đức ngồi xếp bằng bên trong ma ảnh, hơi thở mênh mông như biến rộng, anh vần không ngừng không ngừng không ngừng đột phá, ngày càng lên cao.

Với người khác mà nói, một năm, mười năm, trăm năm, ngàn năm, vạn năm hay thậm chí là cả đời vẫn rất khó đế đột phá được, tới phiên anh lại mẹ nó còn đơn giản hơn cả ăn cơm uống nước, không ngừng đột phá.

“Ầm!

II

“Phutr

Một đám võ giả vây quanh cảm nhận thấy mình sắp không thể chịu nổi, rất nhiều người trực tiếp chết ngất, sắc mặt tái nhợt, cũng có vài người mấy ngàn năm qua chưa từng đột phá há miệng hộc máu!

Tinh thần của họ đã phải chịu một cú sốc rất lớn, lập tức tấu hỏa nhập ma, trở nên vô cùng bất ổn.

Không có ai cười nhạo bọn họ.

Suy cho cùng.

Trần Bát Hoang đột phá thật sự quá mức đáng sợ, quá mức kinh khủng.

Điều này giống như một người bình thường vất vả cố gắng cả đời mới có được một căn nhà, mà kẻ giàu nứt đố đổ vách lại có được chỉ trong một phút, còn con mẹ nó là một căn biệt thự có hồ bơi sân vườn!

Nếu không tận mắt nhìn thấy thì cũng khỏng sao, nhưng khi mọi thứ bày ra ngay trước mắt, cái cảm giác chịu cú sốc quá nặng đó, ai mà chịu nối?

Huống chỉ.

Trước đó Trần Bát Hoang chẳng khác gì bọn họ, thậm chí còn vô dụng hơn cả bọn họ, còn chẳng lên được tới cấp Thiên?

Bản thân cực khổ vất vả cả đời.

Trần Bát Hoang chỉ mất mười giây, trăm giây là có thế đuổi kịp và thậm chó là vượt qua mình…

Cảm giác đó.

ừm…

Đúng là vi diệu.

Hộc máu, hỏn mẻ, bình thường đến mức không thể bình thường hơn.

Vị lai Phật Thích Thiện, hoàng tử Đại Hạ Lý Thế Ngọc, Tô Y Y tộc Bách Hoa,

Tư Chính Hạo Mãn tộc, bấy giờ, những kẻ được khen là thiên tài, là yêu nghiệt được ghi tên trên bảng xếp hạng ngàn tuổi, trăm tuổi gì đó đều trực tiếp hóa đá, cả hơi thở cũng trờ nên dồn dập.

Tại sao ư?

Bởi vì Trần Bát Hoang, vẫn còn đột phá!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK