“Thật ngại quá, xe của mày không đụng chết được tao…”, Trần Đức lôi hắn ta từ trong xe thể thao ra, ném thẳng xuống nền xi măng.
Tạ Dư Ba nằm sóng soài trên mặt đất, trong miệng và trên mặt đều là máu, hắn ta nhìn về phía Tạ Lan: “Cứu… cứu…”
“Á… không!”, Tạ Lan ngồi bệch trên đất, vô cùng sợ hãi, cô ta liên tục lui về sau, không dám đối mặt với Tạ Dư Ba.
Trần Đức từ trên cao nhìn xuống, anh dùng một chân giẫm mạnh lên ngực Tạ Dư Ba, nhìn hắn và nói: “Đúng rồi đấy… Tao ngang ngược thế đấy, hung hăng thế đấy, cũng đủ điên cuồng, mày… có thể làm khó được tao à?”
Một chữ cuối cùng vừa dứt, chân Trần Đức dùng sức, cả người Tạ Dư Ba run lên, ngay sau đó, hắn ta chết trong vũng máu.
“Bát Hoang, anh… anh có sao không?”, lúc này, Lâm Dao lao đến, vẻ mặt cô tràn đầy quan tâm.
“Tôi không sao!”, Trần Đức dịu dàng cười với cô, không hề có một chút nào giống với kẻ vừa giết người: “Nhìn thấy tôi như vậy, cô có sợ không?”
Lâm Dao sững sờ.
Nhập mật khẩu: 1234
vào ô bên dưới tại trang web лhayho. com để đọc tiếp.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.
Nội dung khóa Vui lòng liên hệ tại đây để lấy password! input.datnhap{background-image: url(https://Tamlinh247.com/wp-content/plugins/dat-pass/inc/lock.svg) !important;background-position: 8px !important;background-size: 18px !important;background-repeat: no-repeat !important;}