Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Học hòi?”

Trần Đức cười: “Bám đuôi tôi, lại còn chặn tôi ngay giữa đường cái, thế mà cũng dám nói là học hỏi ư?”

“Gần đây Nam Hạ Châu không được bình yên lắm, những lúc đặc biệt thì phải dùng những cách khác biệt thôi”, Lý Trường Sinh mặt không đỏ cũng chẳng thở gấp, biến hành vi hèn hạ thành lẽ đương nhiên. Dường như hắn cũng không muốn nói nhảm thẻm nữa nên chuyền tầm mắt sang Lý Hạo Uyên bên cạnh: “Lão tổ, đây chính là Trần Thiên Không trong lời đồn, mỗi lần ra tay thì chắc chắn sẽ giành được bảo bối”.

“Được, để lão già này xem rốt cuộc cậu là thần thánh phương nào!”

Lý Hạo Uyên khẽ gật đầu, ngay sau đó, con ngươi ông ta bắt đầu thay đổi, màu đen và màu xanh lam tách biệt rõ ràng hơn, một lực xuyên thủng vô hình đầy khủng bố như sóng thần càn quét về phía Trần Đức.

Cặp mắt đó quá kinh khủng.

Dường như có thế nhìn thấy tất cả mọi thứ, nó dừng lại trên người Trần Đức, xuyên qua vé ngoài nhìn thẳng vào thần hồn của anh, đi sâu vào trong đầu óc anh!

Sắc mặt Trần Đức trờ nẽn vô cùng khó coi, cực kỳ khó chịu.

Cứ thế này, thân phận của anh muốn giấu cũng khỏng được nữa, những lúc thế này thì tất nhiên chẳng có gì đế nói, trực tiếp ra tay.

“Ầm ầm!”

Nguyên khí trong người bùng nố, mái tóc bay bay, Trần Đức đạp mạnh xuống đất lao lên, bất ngờ xuất hiện trước mặt hai người, năm ngón tay là Hồn Độn Tử Kim Lôi quấn quanh, bao trùm lấy cả hai người họ, càn quét.

Tiếng ầm ầm vang lên.

Ngay sau đó, trước ngực Lý Trường Sinh đã xuất hiện một lỗ máu.

Cập ŋhật truyện full nhanh nhất tại w*eb tamlinh247.com.vn

Đối mặt với một Cố Bản đỉnh phong như Trần Đức, dù anh hết sức bình tĩnh, không dùng Tự Tại Thần Ma Công, không mượn sức mạnh của Thiên Yêu Hoàng, thì thánh tử của một thế lực hạng nhất như Lý Trường Sinh cũng không phải là đối thủ của anh, bị một chiêu đánh lùi, Lý Hạo Uyên tuy có mạnh, nhưng cũng không thế một công làm đôi việc, lảo đảo lùi lại.

“Là câu!”

Lý Hạo Uyên quá kinh khủng, ông ta đang ờ cấp Đạo, cảnh giới Thiên Đạo cửu trọng thiên, vốn là một hóa thạch sổng của tộc Trường Sinh Tiên, tuy rằng thực lực thật sự khỏng bằng Cát Phong Hành của học cung Đạo Vận, nhưng cả đời ông ta đều dồn vào việc tu luyện đỏi mắt của mình đến mức khủng bố, khi ông ta dùng cả hai mẳt, cả Cát Phong Hành cũng không phải là đối thủ của ông ta.

Tộc Trường Sinh Tiên, nhà họ Lý, lam nhãn!

Con cháu của nhà họ Lý có đôi mắt dị biệt bấm sinh, loại đồng tử đó được gọi là lam nhãn.

Sự đáng sợ của lam nhãn không nằm ở sức chiến đấu, mà nằm ở việc nhìn thấu căn nguyên, nhìn thấu bộ mặt thật của tất cả mọi thứ, thậm chí, còn có thế nhìn rõ cách vận chuyến nguyên khí của võ giả, sau đó tấn công vào những điểm yếu nhất.

Nhà họ Lý chính là một trong những trụ cột của tộc Trường Sinh Tiên.

Một số thế lực ờ Đại Thiên Thế Giới sợ bị lam nhãn nhìn thấu nên đã đặc biệt nghiên cứu, chế tạo ra một sổ bảo bối đế chống lại, nhưng phần lớn đều không có tác dụng, sự khủng bố của lam nhãn là có thể đoán được.

Thoáng sử dụng lam nhãn.

Lý Hạo Uyên đã trực tiếp nhìn thấu bô măt thât của Trần Đức.

Sắc mặt ông ta trở nên kinh hãi, sau đó là vô cùng vui sướng nhìn chằm chằm Trần Đức, như một con chó hoang nhìn thấy bánh bao hấp chín, ánh mắt tàn nhẳn, máu tanh và đầy tham lam!

“Lão tố, tên đó là aỉ vậy?”, Lý Trường Sinh thấy vẻ mặt Lý Hạo Uyên như thế thì lòng chợt run run, có một suy đoán khó tin.

‘Trần Bát Hoang!”, Lý Hạo Uyên dùng thần thức đế truyền âm, lén lút nói cho Lý Trường Sinh.

“Quả nhiên là tên đó!”

Dù đã đoán được từ trước, nhưng khi suy đoán đó được chứng thực thì Lý Trường Sinh vẫn chấn động.

Nên biết rằng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK