Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cái túi này là của Quỷ Lão Lục giao cho ông ta!

Hôm nay, bề ngoài Quỷ Lão Lục đến Lưỡng Nghi Tông muốn so tài đấu sức và gây chuyện như sự thật là vì đế liên lạc với ông ta!

Mấy ngày nay, Lưỡng Nghi Tông cực kỳ cánh giác, ông ta không hề có cơ hội đế tiếp xúc với Quỷ Lão Lục, nên Quỷ Lão Lục đã đích thân đến đây.

Trong túi trữ vật chỉ có một viên đá màu xanh

lục, viên đá đó được gọi là đá Thông Linh, trong vòng mười ngàn dặm có thể giao tiếp với người chí định ngay lập tức, cực kỳ có giá trị.

Cung Trường Lâm đặt ở trước mặt mình, sau đó cứa nhẹ ngón trỏ, một giọt máu chảy xuống!

Trong nháy mắt, đá Thông Linh lập lòe chiếu ra một bức màn sáng, bên trong bức màn sáng, Quý Lão Lục đang nhàn nhã ngồi trên ghế uống trà.

“Quỷ Lão Lục, ông to gan thật đấy”, Cung Trường Lâm đợi Quỷ Lão Lục, lạnh lùng hừ một tiếng nói: “Hỏm nay ông suýt chút nữa đã hại chết tôi rồi, ông có biết không?

“Cung tông chủ, tôi cũng hết cách, nếu không phải mấy ngày nay không liên lạc được với ông thì ông nghĩ tôi muốn đi sao?”

Quỷ Lão Lục nhẹ giọng nói: “Kình Thiên Tông sẽ bắt đầu vào tối nay, đến lúc đó khi đá Thông Linh sáng lên thì ông hãy mở trận pháp cúa Lưỡng Nghi Tông để chúng tôi tiến vào, trong ngoài phối hợp, giải quyết những lão già kia. Chỉ cần thu phục được Lưỡng Nghi Tông thì ông chính là đệ nhất thần công của Kình Thiên Tông, vị trí tông chủ của Lưỡng Nghi Tông chỉ có thế thuộc về ông mà thôi”.

“Được”.

Trong mât Cung Trường Lâm hiện lên một tia hưng phấn, nhưng ông ta không nói gì, tắt đá Thông Linh, khóe miệng hiện lên một nụ cười nham hiểm: “Mấy lão già ngu muội vô tri, hừ, các người cứ chờ chết đi!”

Cung Trường Lâm nhắm mất lặng lẽ chờ đêm

đến.

Vầng trăng như một chiếc đĩa bạc, treo cao trên bầu trời.

Lưỡng Nghi Tông, nơi đại trận bên trong tông môn tiếp giáp với bên ngoài, một bóng người đang di chuyển cực kỳ nhanh.

“Ai?”

Mười ba chấp pháp giả phụ trách khu vực này đang đi tuần tra thì nghe thấy tiếng gió thối khiến cỏ cây lung lay, lập tức đề cao cảnh giác, nhìn về phía trước.

“Là tôi”.

Khi tầm nhìn càng gần, bóng đen dần dần hiện ra.

Người đứng đầu nhóm chấp pháp giả, Mạc Thú Li, nhìn thấy người vừa đến, vội vàng cung kính

chào: “Trướng lão Cung!”

Người đến không ai khác chính là Cung Trường Lâm.

Mạc Thủ Li nghi ngờ hỏi: “Trướng lão, đây là cấm địa đại trận hộ vệ. Trường lão Đồ có lệnh, trong thời gian đặc biệt này không được phép tự ý tới đây. Mời õng về nghỉ ngơi cho”.

“Hừ”.

Cung Trường Lâm không nói gì, rút một trục cuốn ra và mở ngay tại chỗ. Khi trục cuốn mở ra, một gợn sóng kỳ lạ tràn ngập trong không khí.

“Trục cuốn cách ly?”

Ngay lập tức, sắc mặt của Mạc Thủ Li thay đổi đột ngột, trục cuốn trong tay Cung Trường Lâm rất có giá trị, chức năng của nó là cách ly không gian, một khi đã bị cô lập thì bất cứ chuyện gì xảy ra ở đây đều không thể truyền tín hiệu ra bên ngoài!

Mạc Thủ Li cau mày, cảnh giác nói: ‘Trưởng lão Cung, sao ông lại phong ấn không gian này, ông muốn làm gì…”

“Phặp!”

Chưa kịp nói xong, Cung Trường Lâm đã dùng

đao chém vào không trung, đầu của Mạc Thủ Li rớt ngay tại chỗ, mười hai chấp pháp giả khác đều giật mình kinh hãi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK